Bạch Ninh Kiều xuống lầu, cô luôn nghi ngờ gì đó ở Lý Trực nhưng vẫn chưa biết bản thân đang nghi ngờ cái gì.
Kết thúc bữa tiệc, đồ đạc đã dọn dẹp xong, chỉ còn lác đác vài người ở lại giúp đỡ Lý Trực vài công việc vặt.
- Không sao đâu, để người giúp việc làm là được mà, các cậu về đi.
Quách Lộ và Bạch Ninh Kiều là hai người về sau cùng, Lý Trực tiễn cả hai ra cổng cậu vô tình nhìn thấy chiếc xe hơi quen thuộc đậu cách đó không xa.
- Về nhé...
- Ừm, đi đường cẩn thận.
Cậu ta giả vờ đóng cửa lại, ánh mắt vẫn dán chặt vào chiếc xe quan sát.
- Hazzz, no bụng quá.
Bạch Ninh Kiều tinh mắt để ý chiếc xe đậu ven đường rất giống của bạn trai, cô mỉm cười đi lên gõ cửa kính, không ngờ lại là anh thật.
- Khương Triết.... anh làm gì ở đây vậy?
- Gọi thẳng tên được hả?
Quách Lộ ngây thơ lẩm bẩm một mình, cô tỉ mỉ quan sát từng hành động của họ.
- Anh tới đón em.
- Nhưng mà thầy ơi...
Quách Lộ chưa kịp nói ra hết câu, Bạch Ninh Kiều đã chào tạm biệt ngồi lên xe của anh.
- Lộ Lộ, cậu về trước nhé, chúng tôi hẹn hò đã. Tạm biệt...
Chiếc xe phóng đi như một cơn gió, để lại cô gái với khuôn mặt ngốc nghếch thẫn thờ nhìn theo.
- Ôi trời, hai người họ đang hẹn hò sao? Anh anh em em nữa chứ.
Lý Trực đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624132/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.