Được rồi, không vớ vẩn. Em đói không? Anh mua đồ ăn bồi bổ cho em.
- Bụng em đánh trống rồi.
- Để anh về nấu cho em.
- Khoan đã...
Bạch Ninh Kiều muốn ngồi dậy nhưng cả cơ thể cử động liền đau nhức. Một số chỗ bị thương ngoài da bây giờ đã trở nên bỏng rát.
- Từ từ thôi.
- Em muốn ăn nhưng muốn anh ở đây với em.
- Nhưng anh phải về nấu mà.
- Anh mua đồ ở ngoài cũng được mà.
- Không an toàn.
- Chỗ mà Lộ Lộ thường hay mua đồ ăn sáng đó, họ cũng cho ship mà. Đặt đi...
Khương Triết bất lực không biết nên làm thế nào. Trong lúc đang suy nghĩ thì Bạch Ninh Kiều đã không do dự cầm lấy điện thoại từ tay anh và đặt hàng trong một nốt nhạc.
- Xong rồi.
- Thật là... Em có thật sự là không sao không? Đưa tay anh xem.
Khương Triết cầm lấy cánh tay phải của cô rồi mở ống tay ra, chỉ là xước một đường nhẹ. Anh cẩn thận kiểm tra tay trái, cánh tay này đã được băng bó lại.
- Bó bột như vậy mà còn nói không sao. Đưa chân đây.
Anh mở hai ống quần lên cao một chút, bàn chân đã băng bó và sưng húp cả lên.
- Nhìn đi, không sao của em đó.
- Từ từ sẽ lành lại mà, nhưng mà Lộ Lộ đâu?
- Anh bảo Khương Thịnh đưa Quách Lộ về rồi, em nó cũng trông nhợt nhạt lắm, chứng kiến một vụ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624111/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.