*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai ngờ mấy tay vệ sĩ chạy tới chặn đường tôi lại.
Tôi quay người nhìn La Anh Kiệt: “Bảo bọn họ tránh ra đi!”
La Anh Kiệt cười bất cần đời: “Ầy, cô đừng nóng, tôi làm chứng, hôm nay họ không đem cô ra để cá cược.”
“Không ư?”
“Đúng, hai người họ lấy bản thân mình ra cược.” La Anh Kiệt vừa gật đầu vừa đáp.
Tôi không hiểu anh ta nói gì, chỉ mơ hồ nhìn Lý Hào Kiệt rồi nhìn Lý Trọng Mạnh, cuối cùng lại nhìn La Anh Kiệt: “Lấy bản thân ra để cược là thế nào?”
“Vào rồi sẽ biết.” La Anh Kiệt đưa tay mời chúng tôi vào.
Bình thường anh ta là một người ngông nghênh, giờ cung kính với chúng tôi như vậy, chứng tỏ anh ta rất mong chờ chuyện sẽ diễn ra tiếp theo.
La Anh Kiệt là người như vậy, tôi tận mắt chứng kiến anh ta dùng hết sức đánh Armani, khẳng định không phải hạng tốt lành gì. Chuyện gì sẽ khiến anh ta hứng thú chứ?
Nhưng nếu tôi đã không phải món hàng để đem ra cá cược, tôi chần chừ một chút rồi cũng quay về.
Lý Hào Kiệt và Lý Trọng Mạnh thấy tôi quay lại nên quay người bước đi. Hai người họ đi trước tôi. Chiều cao của hai người không chênh lệch nhau lắm, trên số liệu thì Lý Trọng Mạnh thấp hơn một chút, nhưng nhìn thế này thì không phát hiện ra.
Một người mặc áo khoác ngắn màu xám, một người mặc áo khoác dài màu đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-lay-chong/1495488/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.