Bạch Nhân đi dép lê, đi tới rìa suối nước nóng rồi ngồi xuống. 
Hồ nước nóng được xây bằng đá vôi, xung quanh là cỏ cây xanh tốt, thiên nhiên yên tĩnh. 
Cô thò cái chân trắng nõn vào trong hồ, thử độ nóng của nước. 
Nước nóng vừa vặn, rất thoải mái. 
Bạch Nhân gấp không chờ nổi, gỡ khăn tắm màu trắng xuống, tiện tay ném bừa lên mặt cỏ ở xung quanh, từ từ ngồi xuống dưới. 
“Thoải mái quá!” 
Suối nước nóng là chỗ có khả năng xua tan mệt mỏi nhất. 
Bạch Nhân vẫn hay nghe nói khu nghỉ dưỡng này có suối nước nóng lưu huỳnh tự nhiên rất nổi tiếng, cô vẫn luôn muốn đi thử. Có điều, chương trình học rất căng thẳng, mỗi ngày về phòng, đám nghệ sĩ gần như nằm xuống là ngủ luôn, hoàn toàn không có thời gian và cơ hội tới ngâm suối nước nóng. 
Trần Hoài Kiêu đi dọc theo con đường rải sỏi đá đến bên cạnh hồ, tiện tay nhặt khăn tắm mà cô vừa quẳng xuống đất lên, treo lên giá treo bằng gỗ trúc ở bên cạnh, sau đó ngồi trên ghế ở vườn hoa chỗ bên bờ hồ, bình tĩnh nhìn cô gái trong hồ. 
Hơi nước bốc lên khiến khuôn mặt trắng nõn của cô ửng hồng, dường như con ngươi đen láy cũng bao trùm hơi nước, ánh mắt xinh đẹp gợi cảm. 
Hai bờ vai trắng mịn lộ ra khỏi mặt nước, đường cong tuyệt đẹp, bên dưới xương quai xanh có một nốt ruồi đỏ quyến rũ. 
Trần Hoài Kiêu kìm nén rời mắt đi chỗ khác, mở laptop ra, bắt đầu làm việc. 
Bạch Nhân lội nước đi tới, cánh tay thon dài tì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-dai-gia/378519/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.