Thấy Trần Hoài Kiêu cứ thế dựa vào bên cửa phòng tắm, gò má trắng nõn của Bạch Nhân hiện ra màu đỏ ửng, cô hoảng sợ kéo khăn tắm qua, che trước người: "Trần Hoài Kiêu! Sao anh giống như kẻ gian vậy." 
"Đây là nhà của tôi, em là vợ của tôi, cần gì phải làm kẻ gian." 
Trần Hoài Kiêu vẫn giữ vẻ lạnh lùng bình thản, trong tròng mắt đen nhánh cuồn cuộn ánh du͙ƈ vọиɠ nhưng cũng là sự kiềm chế cực độ: "Đường Tạp nói em tắm cả nửa tiếng rồi, sợ em chết đuối trong bồn tắm nên tôi vào xem thử." 
Bạch Nhân cắn răng nghiến lợi trợn mắt nhìn anh nhưng lại không thể phản bác. 
Đây là nhà của anh, bây giờ cô là vợ của anh, tất cả đều là chuyện hợp logic. 
"Em không sao, anh đi ra ngoài đi." 
Trần Hoài Kiêu bước thong thả đi với bên cạnh bồn tắm, nhìn cô từ trên xuống: "Bạch Nhân, không phải em cho rằng quan hệ hôn nhân của chúng ta là kiểu hữu danh vô thực kia đó chứ." 
Vừa nói, anh vừa cởi từng cúc áo sơ mi ra. 
Cổ áo mở rộng lộ ra đường cong xương quai xanh, Trần Hoài Kiêu ngồi vào bên cạnh bồn, đưa tay thử nước ấm. 
Bạch Nhân nhìn chằm chằm xương quai xanh của người đàn ông mấy giây, sau đó bình tĩnh lại. 
Theo ánh mắt của người đàn ông này nhìn cô là có thể nhìn ra anh đã sớm nhẫn nại tới cực hạn. 
Hứng thú của anh đối với cơ thể cô... đã vượt qua lợi ích thực tế mà cuộc liên hôn này có thể mang lại. 
Bạch Nhân biết, hẳn là bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-dai-gia/276133/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.