Vương Diệp và nhóm tiểu thư, công tử lẫn mấy người hầu đồng loạt hướng về phía Vương Đình Mặc đang từ xa tiến lại gần! Cái bóng dáng cao lớn trong bộ áo vest đen tuyền, thêm hàn khí vây quanh, càng khiến hắn trở nên đáng sợ tới kinh tâm!
Vương Đình Mặc đi tới đâu, chẳng cần phải lên tiếng, tự khắc đám người kia chủ động dàn qua hai bên, cứ như thể không dám chắn đường vị tổng tài cao lãnh ấy!
Chị Húy nhanh nhẹn đi vào hàng giúp việc sau khi vừa gọi điện báo cho Vương tổng.
“Anh Mặc, anh về...” Vương Diệp tái mặt khi ánh mắt lạnh lẽo của anh trai hướng vào mình đầy phật ý, liền ngưng bặt.
Vương Đình Mặc bước đến chỗ Triệu Tỏa Tâm đang ngồi dưới đất thở mệt nhọc, tay chân lấm bẩn, bộ váy trên người loang lổ màu rượu vang. Cơn sốt làm đầu óc mụ mị, tới nỗi cô chẳng còn nhận ra sự hiện diện của hắn!
Đình Mặc nhanh chóng đỡ lấy người Tỏa Tâm, phát hiện thân thể mảnh mai đó nóng ran, liền biết ra cô bị bệnh nặng! Dầm mưa, thức cả đêm, còn phải chuẩn bị tiệc sinh nhật, cả vụ bị ức hiếp hội đồng nữa, hắn thấy cô kiệt sức tới nơi rồi!
Trước bao nhiêu ánh mắt ganh ghét tại đây, Vương tổng nhẹ nhàng bế lấy Triệu Tỏa Tâm, ôm gọn cô vào lòng. Trong cơn mơ màng, Tỏa Tâm cảm nhận một hơi ấm đang bao bọc mình, theo bản năng tìm lấy sự chở che liền vòng tay lên ôm cổ hắn, vùi mặt vào lòng hắn hơn.
Đình Mặc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874895/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.