Đình Mặc cười khàn đục, dục vọng sớm đã bị người con gái này khơi dậy bùng phát tới nơi, há có thể cưỡng lại được sao?
“Bỏ rơi tôi, ở chỗ tên đàn ông khác, sau đó còn đòi tôi mua cháo lần nữa? Giờ đã thành ra thế này, cô bảo tôi dừng lại ư? Triệu Tỏa Tâm, cô rất giỏi làm khó người khác!”
Cúi đầu cắn mút một bên ngực mềm, Đình Mặc bế xốc Tỏa Tâm lên, làm gì có chuyện buông tha, chính là đem cô về phía giường ngủ mà ăn bằng sạch!
Hắn đặt cô xuống, tay siết eo, hôn môi cô mải miết, tay còn lại tự cởi áo vest, tháo cà vạt. Thấy cô thở không nổi, hắn liền ngưng vài giây, tranh thủ leo lên giường.
Nắm bắt cơ hội ngắn ngủi, Tỏa Tâm xoay người định ngồi dậy đã bị Vương tổng đè xuống cả thân.
“Đừng... tôi chưa chuẩn bị gì hết... Toàn bộ cơ thể xấu xí, làm bẩn mắt anh thôi.”
Ngược đãi cỡ nào, Triệu Tỏa Tâm cũng kiên cường chịu đựng, ấy vậy giờ được Vương Đình Mặc ôm ấp mơn trớn, cô lại đâm ra yếu ớt, thành trì vững chãi đều sụp đổ hết cả, còn tự bêu xấu bản thân mình nữa.
Đình Mặc buồn cười, tiện tay kéo dây kéo váy xuống tận cùng, bờ môi nóng bỏng hôn nhẹ lên tấm lưng trần của cô.
“Thân thể cô vốn rất xinh đẹp, không phải tôi chưa từng thấy qua.”
Tỏa Tâm nấc khẽ, nhớ tới cảnh bị xé áo trước gương: “Cũng chưa nhìn thấy hết.”
“Sai! Cái đêm cô bị sốt, người thay đồ cho cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874886/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.