Đay nghiến từng chữ, Đình Mặc giật mạnh cổ váy Tỏa Tâm, từng chiếc nút rơi xuống, một bầu ngực mơn mởn lộ ra nảy tưng do lực mạnh từ bàn tay thô bạo kia.
Đem theo tất cả sự giận dữ thiếu kiểm soát, hắn đẩy nịt ngực lên tới cổ Tỏa Tâm, cúi xuống cắn mút cặp đôi trắng trẻo đó, giày xéo đỉnh hồng nhỏ khiến cô gái đang bị hắn cưỡng ép kia phải nghiến răng vì đau.
Tỏa Tâm kháng cự kịch liệt, nhưng căn bản không địch nổi sức mạnh dã thú đang bộc phát trong người đàn ông uy thế này.
“Dừng lại! Anh dừng lại cho tôi...!”
Vương tổng ra sức giày vò khối mềm mại đến tơi tả, trên từng làn da mịn màng đều xuất hiện những dấu vết bạo liệt, mặc cho Tỏa Tâm cong người chịu đựng, hét lên khổ sở!
Tốc chiếc váy lên qua rốn, bàn tay thô ráp xé toạc mảnh quần lót, tách hai đùi cô ra, hắn chẳng màng tới việc thương hoa tiếc ngọc mà hung hăng xâm chiếm đóa hoa mẫn cảm đang run rẩy trước sự tấn công quá dữ dội.
Cô ứa nước mắt, đau đến tê dại!
Lần nữa, Triệu Tỏa Tâm lại bị Vương Đình Mặc vũ nhục! Hắn từng cho cô hi vọng, cho cô sự ấm áp ít ỏi, thế rồi tự tay hắn phá hủy mọi thứ!
Mất khống chế do cuồng giận, Vương tổng cứ thúc đẩy vào bên trong Tỏa Tâm, trong khi tấm thân mềm ngoặt của cô đã buông xuôi, chẳng còn sức lực để phản kháng!
Hắn thấy cô nằm yên như bức tượng, liền bóp nhẹ khuôn mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874869/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.