Nửa đêm đang ngủ ngon lành, Vương Diệp bất ngờ bị đánh thức bởi âm thanh ồn ào bên ngoài, tiếp theo cửa phòng mở tung kèm theo ánh đèn bật sáng trưng.
Cô ngồi dậy và bất ngờ khi thấy Vương Đình Mặc xuất hiện, cả người tỏa ra hàn khí âm u lẫn giận dữ, bên cạnh có cả bà Đào cũng ngạc nhiên chẳng kém.
Nhanh nhẹn xuống giường, cô lả lướt trong chiếc váy ngủ mỏng tang, đến định cầm tay hắn thì lập tức bị hắn đẩy mạnh ra:
“Vương Diệp! Lý do gì em lại hãm hại Triệu Tỏa Tâm?”
Anh trai đột nhột xông vào phòng, còn nhắc tới Triệu Tỏa Tâm, làm Vương Diệp chột dạ nhưng vẫn giữ dáng vẻ ngây thơ:
“Anh nói gì em không hiểu?”
Đình Mặc lấy điện thoại mở file ghi âm, ném nhẹ lên trên giường, giọng run rẩy của một gã đàn ông phát ra:
“Tôi xin nói...! Là cô Vương Diệp đã thuê tôi! Cô ấy yêu cầu tôi bằng mọi giá hãm hại Vương phu nhân, khiến nhà hàng phải đóng cửa! Tôi mua chuộc tài xế xe tải chở thực phẩm lén lút đem rổ nấm độc vào nhà bếp, còn mình tự bỏ nấm độc vào trong đĩa thức ăn, tôi chỉ dám ăn một ít thôi vì sợ chết...!
Hai tháng trước, cũng chính cô Diệp thuê tôi bắt cóc cô ta và cô bé nọ, trói cả hai rồi đem đến khu vận động cũ. Tôi chỉ đưa cho cô Diệp con dao rọc giấy, phần còn lại đều là cô ta tự biên tự diễn, tôi chẳng làm gì hết! Vương tổng, xin tha cho tôi!”
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874836/chuong-52.html