Hắn ghì siết thân thể nóng rẫy đó, nhắm mắt cảm nhận từng đợt sung sướng vô cùng!
“Đình Mặc, cởi khăn bịt mắt... cởi trói cho em...” Tỏa Tâm đầu hàng rồi, liền nức nở.
“Chưa được đâu, anh thích nhìn em thế này thêm chút nữa.”
“Nhưng em muốn nhìn thấy anh... Muốn ôm anh... Cởi trói cho em đi!”
Cả người Tỏa Tâm run rẩy tới nơi, chất giọng đứt quãng như van xin vậy, không khỏi làm Đình Mặc xót lòng.
Dẫu muốn tận hưởng hình ảnh mỹ dục của vợ thêm nữa nhưng đành chịu thôi, hắn một tay vẫn giữ chặt eo Tỏa Tâm, tiếp tục thúc đẩy, tay còn lại vươn lên cởi trói cho cô, tiếp theo chờ cô tự tháo khăn bịt mắt ra.
Gò má cô ửng đỏ cả lên, đôi mắt long lanh mờ mịt nước, cô nhìn thấy rõ rồi, là khuôn mặt đẹp đẽ lãnh khốc của hắn, với ánh mắt thắm thiết nồng nàn dành cho cô.
Tỏa Tâm vồn vã hôn hắn, vòng tay ôm chặt cổ hắn, để cả hai cùng thắt chặt lấy nhau không rời.
“Em yêu anh, Đình Mặc.”
Tỏa Tâm hôn vờn vít qua đôi môi Đình Mặc, phả ra hơi thở hổn hển yêu kiều, nói những lời ngọt ngào. Hắn cũng mút nhẹ lấy môi cô, yêu thương nhiệt tình đáp lại:
“Anh cũng yêu em, Tỏa Tâm.”
Mãn nguyện rồi! Cô và hắn, từ 7 năm trước định mệnh đã kết nối, qua bao hiểu lầm tổn thương, cùng nếm trải sống chết li biệt, cho tới bây giờ có thể bên nhau hạnh phúc.
“Đình Mặc... Đình Mặc à...”
“Gì vậy bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874792/chuong-73.html