Hiển Hi nói rồi chạy le te lên lầu. Để lại bác giúp việc ngẩn ngơ thơ thẩn không hiểu cô chủ nhỏ của mình lại nghịch trò gì mới nữa?
Hiển Hi lon ton chạy lên phòng ba, cô lấy trong hộc tủ ra một cuốn sổ nhỏ của ông, tìm tên sau đấy ấn số điện thoại gọi.
"Chú là tài xế xe taxi ạ, cháu muốn đặt một chuyến đến trường ngay bây giờ ạ.
" Ba mẹ cháu ấy ạ, hai người vì bận công việc nên không đưa cháu đến trường được ạ. "
" Vâng! Địa chỉ là.. "
Sau khi gọi cho tài xế, cô mở tủ ra lấy vài đồng đủ để trả tiền xe. Hiển Hi rón rén tránh để bác giúp việc phát hiện ra mình đã lẻn khỏi nhà. Cô bước xuống xe nhìn vào cổng trường rộng mở mà lòng hứng khởi vui tươi.
" Sau khi cảm ơn bác tài xế, Hiển Hi lon ton chạy vào cổng trường. "
" Con chào chú! "
Hiển Hi như đóa hướng dương nhỏ tỏa ánh mắt và hương thơm.
Chú bảo vệ trường nhìn thấy Hiển Thi lật đà lật đật chạy vào thì ông ngạc nhiên nhìn chăm chăm cô không rời mắt. Thường ngày ông khá thân thiết, mến yêu cô bé tăng động, thân thiện và ngoan hiền này.
Một tuần trước, khi ông nghe tin dữ về gia đình cô nhóc từ các giáo viên khác. Ông có hơi lo lắng và xót thương cho cô bé nhỏ này. Còn bé dại như thế đã mất mẹ, có lẽ tinh thần của cô bé suy sụp và hoảng loạn lắm.
Thấy cô vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/3452360/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.