"Trời đất, thẳng thắn quá!" 
"Chất lừ!" 
"Ngầu như trái bầu!" 
"Cộng thêm nhan sắc đỉnh cao đấy nữa thì đúng là một nhát xuyên thẳng vào tim tôi!" 
"Đúng là thần thái của người mẫu tạp chí năm dần có khác!" 
"Thật Ngưỡng mộ quá đi. Muốn chạy vào chụp hình xin chữ ký với cô ấy để lấy động lực sống quá!" 
Hai người cạnh Tượng Minh cứ không ngớt lời ca thán Nguyệt Anh, rối rít xuýt xoa khiến cậu còn phải lắc đầu. 
Hai người đừng có làm lố như vậy được không. 
"Tượng Minh!" 
Đột nhiên Nguyệt Anh gọi tên Minh khiến cả ba đang lén lút ngoài cửa sổ phải giật nảy mình chột dạ. 
"Bị phát hiện nhìn lén rồi!" 
"Tiêu rồi, có khi nào người đẹp sẽ ghim chúng ta không?" 
"Cô ấy còn chưa quay sang nhìn chúng lần nào thì sao lại phát hiện ra được thế?" 
"Nhóm trưởng Tượng Minh, chúng tôi sợ quá!" 
Hai người họ cứ xì xầm với nhau, ừ thì khen cho nhiều vô bây giờ đã biết sợ chưa? 
Tượng Minh bước đến bên cửa chính đối diện với Nguyệt Anh. 
"Cậu gọi tôi hả?" 
"Mười lăm phút nữa cậu có việc gì làm không? Đến phòng đoàn cùng tôi được chứ?" 
"Được! Không thành vấn đề." 
Minh chớp mắt thầm biết rõ lại có việc cho cậu làm nữa rồi. 
Trên hành lang, Hiển Thi đi theo lời Minh chỉ dẫn, khi gần chuyển sang đường hướng bên phải đột ngột phòng sinh học phát ra tiếng sột soạt nghe qua vô cùng ám muội, tiếp đến là một tiếng động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653646/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.