Nói xong còn chưa nhìn xem biểu cảm chua cay mặn đắng của Triền Duy thì cô đã quay lưng đi tìm sách để đọc. 
"Không ổn rồi. Vừa nãy kích động quá mức nên một bên mắt bị ong chích lại tái phát. Đau quá!" 
Triền Duy đột nhiên đưa một tay che đi một bên mắt, tỏ vẻ thống khổ. Hiển Thi quay đầu lại. Cô nhìn cậu như nhìn một chú hề đang diễn trò. 
"Tôi tặng cậu thêm một quả nữa rồi đưa xuống phòng y tế nhé." 
Nhỏ này chẳng dễ lừa tí nào, Duy bị hố nên uể oải đứng dậy, nhìn Hiển Thi bất lực, sau đấy phủi sạch bụi trên người, chỉnh chu lại tóc và trang phục rồi quay trở lại bàn của mình tiếp tục việc đọc sách. 
Một cuốn sách Thi muốn lấy lại được đặt trên cao hơn so với tầm với của cô nàng, cô kiễng chân nhưng vẫn chẳng thể chạm tới. 
"Phì!" 
Triền Duy trông thấy cảnh tượng ấy khoái trá phì cười. Hiển Thi bức bối nhìn cậu ta. 
"Đừng nhìn tôi như thế, tôi cười nội dung trong sách." 
Cô lại kiễng chân, cậu chẳng nhịn được khúc khích khúc khích. 
"Thôi nào! Nếu cô chịu nài nỉ, tôi có thể xem xét lại nên giúp hay thôi." 
Chưa đợi Triền Duy nói hết câu, Hiển Thi đã bước đến bên cạnh cậu. 
Duy đắc ý gật gù đồng, được nước nên ra yêu cầu. 
"Bây giờ cô.. Á!" 
Hiển Thi đâu có kiên nhẫn nghe tên hề này lảm nhảm xàm xí, cô dứt khoát nắm lấy thành ghế mà Duy đang ngồi tuyệt tình giật lấy nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653636/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.