Sau khi xử lý xong xuôi chuyện đám trẻ, hậu quả của việc này chính là hai người ngơ ngác đứng nhìn cánh cổng trường đã bị khép chặt. Đã quá thời hạn được phép vào trường. 
Triền Duy đưa tay sờ vào cánh cổng thở dài rồi lại chép miệng. Hiển Thi nhìn cánh cổng rồi lại quay lưng bước đi. 
"Ê này! Cô đi đâu thế?" 
"Về!" 
Thi trầm tĩnh nói, chân vẫn không dừng bước. 
Đã quá thời hạn vào trường rồi, không vào lớp được vậy ở đây làm gì? 
"Về cái gì, học sinh nào cũng bỏ về hết như cô chắc cái trường này tẻ nhạt lắm." 
Hiển Thi quay lại nhìn Triền Duy, qua cách nói thản nhiên của tên này cô có thể chắn chắc rằng đối với chuyện như vậy cậu ta đã quá sành sỏi rồi. 
Triền Duy đưa Hiển Thi mon theo rào chắn của trường học, cậu và cô đứng nơi góc khuất, Duy chỉ tay về hướng hai thanh niên cũng đi học muộn. Hai người họ lén lút dè chừng vừa leo được nửa đường thì bên trong tường phát ra tiếng động. 
"Phát hiện rồi!" 
"Có hai người bên này trèo tường vào." 
"Bắt họ lại! Bắt họ lại!" 
"Tóm lấy chân mau, đừng để họ thoát." 
Hai thanh niên xui xẻo bị tóm được chỉ biết khóc thét kêu gào trong lòng, bùi ngùi không cam chịu nhưng đành bất lực bị đưa đi. 
Hiển Thi chớp mắt nhìn cảnh tượng ấy, có cảm giác về nhà vẫn tốt hơn. Ngược lại với cô, Triền Duy có vẻ rất hớn hở, cậu thích chí chỉ tay về hướng hai thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653630/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.