Hiển Thi mím môi, hiểu thì có hiểu đấy nhưng cô không thể nào chấp nhận.
"Tôi không thể cứ thế bỏ qua cho ông ta được."
Triền Duy vò tóc trước của cô.
"Tôi không nói sẽ bỏ qua cho gã nha, tôi chỉ nói đừng đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm."
"Đối diện chính diện với ông ta không phải là con đường duy nhất."
Hiển Thi gỡ tay cậu ra, mất kiên nhẫn chỉnh lại mớ tóc trước đã bị cậu làm rối tung.
"Nói ý cậu ra đi?"
Triền Duy nhếch miệng, chợt đưa tay ấn vào nút đỏ dừng lại ở trạm kế tiếp.
"Trạm tiếp theo này gần đồn cảnh sát đấy."
"Hiểu ý rồi chứ."
Một lát sau.
Vì nữa nãy Triền Duy ấn vào nút đỏ nên chiếc xe buýt đến trạm dừng lại.
"Đã đến trạm công viên phần mềm Quang Trung, có ai xuống trạm này."
Chẳng có ai phản ứng lại với câu hỏi của người soát vé xe buýt.
Khi chiếc xe sắp lăn bánh thì đột nhiên có hai người cảnh sát nghiêm nghị bước vào.
Bước cạnh người đàn ông và khóa tay ông ta trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Ông ấy vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi nhưng cũng vừa tức giận nghiến răng.
"Hai người làm gì vậy? Tại sao lại bắt tôi?"
"Ỷ thế mình là cảnh sát thì bắt người vô cớ được à, Thả ra nếu không tôi tố cáo mấy người."
Những người xung quanh cũng nháo nhào bàn tán.
"Đúng vậy, tự nhiên không nói không rằng bắt người ta?"
"Cho một cái lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653581/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.