Triền Duy nhìn thấy Hiển Thi nhận hàng của một shipper. Sau khi anh ta đi, cậu tò mò nghiên đầu lại nhìn.
"Được tặng à?"
Hiển Thi gật đầu, sau đấy nhìn tên người gửi khiến cô đứng hình mười ba giây.
Bàn tay sững lại.
Triền Duy nhìn vào biểu cảm khó hiểu của cô, rồi nhìn xuống bàn tay đang kích động mở chiếc hộp được bọc kỹ càng.
Vừa mở ra, Triền Duy đã ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng vô cùng dễ chịu.
"Mùi gì thơm vậy?"
Triền Duy ghé đầu vào nhìn nhưng Hiển Thi lại làm rơi chiếc hộp xuống, một túi thơm màu hồng lăn ra từ chiếc hộp.
Cậu thấy Hiển Thi không có ý định nhặt lên, chỉ đứng sững kinh hoàng, đôi mắt lộ vẻ đau đớn không thể tin được thấy rõ.
Triền Duy nhíu mày lo lắng, cậu chạm nhẹ vào vai cô.
"Hiển Thi, cô sao vậy?"
Hiển Thi kinh ngạc quay mặt sang nhìn cậu, chân lùi ra sau.
Cất thứ này giúp tôi.
"Sau đấy lập tức quay đầu chạy đi."
"Hiển Thi!"
Triền Duy nhặt vội túi thơm cho vào cặp rồi nhanh chóng đuổi theo cô.
Hiển Thi loạng choạng đứng không vững tựa lưng vào thân cây hoa hoàng hậu, gương mặt tái nhợt không một chút sức sống, nhịp thở vừa nặng nề vừa kích động, rệu rạo rã rời.
Triền Duy vừa chạy lại đã thấy hình ảnh cô nàng ngã quỵ sắp xỉu đến nơi thì thảng thốt nhanh tay đỡ lấy cô.
"Hiển Thi! Cô sao vậy?"
Cô nàng đứng không vững, dùng bàn tay yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653577/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.