Sau đấy người phụ nữ lại nhìn sang người đàn ông.
Thấy chồng mình hồ hởi ra mặt khi gặp lại cậu con trai cưng bà tức muốn nổ đom đóm mắt.
Vài ngày trước bà còn tức tối nghe lõm được chuyện chồng bà nói chuyện với luật sự của ông rằng muốn đưa Triền Duy về nhà sống, muốn dành phần nuôi thằng bé.
Muốn chuyển nhượng toàn bộ tài sản của ông cho nó.
Hai cha con nhà này bị thằng nhãi trước mặt bỏ bùa lú hết rồi.
Trần Linh lò cò nhấc cái chân khập khiễng của mình tiến lại gần Triền Duy, hớn hở và vui vẻ.
"Anh hai!"
Triền Duy nghe thấy từ "anh hai" lại cảm thấy chán ghét và buồn nôn đến tận óc.
Cậu đưa ánh mắt xa cách lãnh đạm nhìn thẳng vào mắt Trần Linh, lạnh lùng lên tiếng.
"Xưng hô cho cẩn thận vào, tôi không phải anh cô."
Trần Linh cụp mắt xuống, ngoan ngoãn tỏ vẻ đáng thương.
Triền Duy bỏ qua cô ta, nhìn vào người phụ nữ.
"Người vừa nãy bà miệt thị là bạn của tôi."
"Người lớn nên ăn nói nên suy nghĩ cho cẩn thận vào, người bà nên mắng là con gái của bà mới đúng, về mà dạy dỗ lại đứa con quý giá của bà đi."
Người phụ nữ trừng mắt tức đến mức đầu bốc lên khói đen, nóng hừng hực.
"Con tao thì sao, không tốt hơn cái loại thần kinh có.."
"Im miệng!"
Ánh mắt Triền Duy thể hiện sự cuồng nộ tựa như một con mãng thú hung tợn đang bị kích động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653541/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.