Thấy trong viện có người đi ra, Ngô Song không khỏi ngẩng đầu đánh giá.
Nhìn như vậy cô có chút buồn bực,tiểutử kia quá cao, khoảng 1m85, cô nhỏ như củ cải khi đứng trước mặt hắn, thật giống mộttiểuoa oa.
Tiểutử kia không chỉ có khuôn mặt khôi ngô mà biểu tình cũng rất kiên cường. Khuôn mặt chữ điền, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, tuy không nhiều soái khí nhưng lại cho người ta cảm giác ổn trọng, kiên định.
Nhưng điều thu hút ánh mắt của Ngô Song chính là, mùa đông lạnh như thế mà hắn chỉ mặc một bộ quần áo thể dục đơn giản! Từ khóa cổ áo hắn kéo xuống, Ngô Song có thể thấy cơ ngực rắn chắc của hắn a~
Trời lạnh như vậy mà hắn chỉ mặc mỗi ít quần áo! Chẳng lẽ những người tu hành có thể kháng lạnh sao?
Ngô Song rất tò mò nhưng lại không nói gì, chỉ đứng yên lặng ở một bên.
Tiểutử kia nghe nói bọn họ đến bái phỏng “Trường Phong tiênsinh” , lúc này mới mở cửa: “Nếu là tìm sư tổ, vậy thì vào trong chờ đi, sư tổ lên núi, tạm thời không ở nhà.”
Trần Viễn Kiều vừa nghe thấy người không ở, nhất thời có chút sốt ruột, vội vàng hỏi: “Tiểuhuynh đệ, khi nào thì Cát tiền bối trở lại? Nếu như quá lâu thì ngươi có thể dẫn chúng ta lên núi tìm tiênsinhkhông? Thực không dám giấu diếm, ta là tới cầu y. Cháu trai ta đã hôn mê ba ngày, ta chỉ mong cháu trai ta có thể tỉnh sớm một chút nên mới đến mời tiênsinhxuất thủ cứu mệnh!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-boi-thien-tai-trung-sinh-tieu-phu-ba-hang-ty/3168658/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.