“Chị, chị làm gì vậy?”
Hoàng Bách một bộ dạng không muốn đi nhưng bị chị hắn đùn đẩy ép buộc đến đáng thương, hắn gồng cứng người lại, bấu vào góc cột, cố trụ được một lúc lại bị đẩy đi, chị hắn kiên trì tới mức hắn phải kính nể. Hai bên dằn co một lúc lâu, thế mà chị hắn lại thành công đẩy hắn tới gần cửa thang máy.
Thấy thằng em mình còn ngang bướng, đẩy sao cũng chẳng chịu đi, cô đánh mắt nhờ Tấn Lộc giúp sức nhưng hắn lại bị ánh mắt như căm thù ngàn năm của sếp trừng đến độ không dám nhúc nhích.
Nhìn đứa em mình, cô bất lực đến mức đành phải nhờ nhân viên bảo vệ đứng trực ở thang máy giúp, sức em cô mạnh như trâu, hai ba người vậy mà vẫn vất vả vật lộn một hồi với nó. Nhưng cuối cùng cô vẫn nhét được đứa em cứng đầu này vào trong.
Đẩy mạnh người nọ vào được rồi, chưa đợi hắn kịp hoàn hồn, cô đã lập tức ấn nút cho thang máy đóng lại ánh mắt quyết liệt trừng em mình. Cô nghiêm mặt, chỉ ngón trỏ vào mặt đối phương, quyết không cho em mình nhút nhích hoặc làm một cử động thừa nào khác.
Đã vậy, cô vẫn còn lo lắng em mình sẽ giở trò nên đặc biệt dặn dò trợ lí Hoàng Bách TUYỆT ĐỐI không cho nó bấm nút dừng giữa chừng, bằng mọi giá phải để thang máy di chuyển đến khi có người bấm nút dừng lại.
Tấn Lộc khiêm trợ lí, bất an bước vào thang máy, đánh mắt liếc nhìn thái độ hậm hực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-boi-noi-em-la-vo-anh/2779558/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.