“Chị lễ tân xinh đẹp” một cậu trai đeo kinh đen, mặc áo sơ mi nhiều màu đặt tay lên bàn lễ tân cất tiếng chào hỏi.
Cậu chàng chỉ tầm hơn 1m7 nhưng thần thái lại khiến cho bao người muốn ngước nhìn, cách phối đồ làm cậu ta chẳng ai nghĩ chỉ hơn 1m7. Lễ tân ngồi ở quầy bị che lấy ánh nắng ngoài cửa, ngước nhìn cậu ta đến mơ màng hỏi.
“Cậu cần gì vậy ạ?”
“Tôi đã có lịch hẹn với quản lí Trần Nhật Tân” Cậu ta cởi kinh mắt, nở nụ cười rạng ngời đủ đốn ngục bao trái tim thiếu nữ.
“Dạ, dạ…mời anh đi thang máy số 2 tầng 6 ạ” Cô lễ tân nhìn chàng trai trước mắt đến nói chuyện hơi lấp bấp.
Đợi cậu ta đi xa, người lễ tân còn lại nói nói “Cậu ta có gì đẹp đâu mà làm cậu nhìn đến thất thần vậy?”
“Không, tớ đâu có nhìn cậu ta đâu” Cô lễ tân vẫn chưa thu hồi lại nụ cười của mình, vai hơi rút lại lấy tay che miệng.
“Hồi sáng không biết cậu ta ăn gì nữa, răng dính rau ấy”
Nói xong cậu này, hai người cùng nhìn nhau cười. Nghĩ lại cái điệu bộ nghĩ mình đẹp trai ngầu lòi vừa nãy mà phát hiện răng bản thân dính rau không biết cảm xúc cậu ta như thế nào nữa.
Lúc này trên tầng 6
“Còn thiếu một người nữa” Quản lí cau mày nhìn đồng hồ
“Lượt follower trên mạng xã hội của cậu ta cao lắm, nên biết đâu chừng cũng chả cần phải vào công ty này làm gì” giọng nói xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-boi-noi-em-la-vo-anh/2779438/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.