Lời của Tiểu Nghiên vừa dứt, cả căn phòng đều tĩnh lặng như tờ. Trên mặt ai nấy đều treo lên vẻ mặt ngỡ ngàng, phải mất một lúc sau bọn họ mới có thể phản ứng được.
“Con…con nói gì vậy? Có phải con đang gặp vấn đề gì không? Sao lại chuyển đến nơi khác.”
Hạ Phương kích động, nắm lấy tay áo cô, bà hoảng loạn không ngừng đặt ra câu hỏi. Tự dưng nghe con gái mình nói sẽ chuyển đến nơi khác sống, thử hỏi có bậc cha mẹ nào không lo lắng cho được.
“Mẹ à, mẹ bĩnh tĩnh lại đi đã. Con giờ cũng đã không còn bé bỏng gì nữa rồi, chuyển đến nơi khác sống cũng là một cái tốt, có thể học hỏi được nhiều điều mới. Không thể mãi sống trong vòng tay của ba mẹ…” Cũng như sự bao bọc vô điều kiện của hắn.
Tâm trạng cô bỗng trùng xuống, tự dưng lại nghĩ về hắn khiến cô lại không muốn rời đi một chút nào.
“Em tính sống ở đâu? Muốn cắt đứt liên lạc với mọi người sao?” Dương Tư Minh cũng lo lắng hỏi han cô. Anh cũng không lường trước được những điều này.
“Một nơi nào đó… Xa thật xa với nơi này.” Tiểu Nghiên ngập ngừng một lúc lâu, ánh mắt trùng xuống nghĩ ngợi một hồi rồi nói tiếp.
“Em sẽ không cắt đứt liên lạc với mọi người, nhưng em sẽ cắt đứt liên lạc với Phong Thần.”
Hiện tại cô thật sự không biết nên đối diện với hắn như thế nào, rồi còn về phía gia đình hắn Bạch Thanh Phong với Thanh Vy chắc chắn sẽ không để yên cho cô. Thực sự thì cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-bach-dung-lam-loan/931002/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.