Trên hành lang tầng hai, Tiểu Nghiên mệt mỏi bước từng bước lững thững đi về phòng ngủ. Mặc cho dưới tầng đang tổ chức tiệc rất náo nhiệt, nhưng khi lên đến tầng hai tiếng ồn đấy đã được loại bỏ gần hết. Giờ đây chỉ còn tiếng bước chân nặng nề của cô.
Tiểu Nghiên đứng trước cửa phòng ngủ, đưa tay mở cửa phòng ngủ, định bước vào trong thì…
Từ đâu ra xuất hiện một bàn tay đặt lên vai cô với một lực rất mạnh, khiến cô đang mở cửa cũng sững lại, quay người lại nhìn.
“Là cô?” Tiểu Nghiên kinh ngạc nhìn người đang đứng đối diện trước mặt mình. Những cảm giác mệt mỏi nãy giờ bỗng tan biến mà thay vào đó là sự căng thẳng.
“Nhìn thấy tôi mà mặt cô biến sắc vậy?” Bạch Thanh Vy nhếch miệng cười giễu cợt. Tay cô ta đưa ra chạm vào những lọn tóc suôn mượt của cô.
“Cô muốn gì?” Tiểu Nghiên lùi lại ra sau, không để cô ta chạm vào người mình.
Trong không gian tĩnh lặng của hành lang tầng hai, Tiểu Nghiên có thể nghe thấy rõ nhịp đập của tim mình. Tay cô khẽ run nắm chặt lại.
“Tôi muốn gì? Không phải cô biết rất rõ sao?” Bạch Thanh Vy cười cợt, mặt đanh lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô như muốn cắn xé.
“Tôi đã từng nhắc cô nhiều lần rồi, cho cô cơ hội để cút khỏi anh Thần. Nhưng có vẻ như cô rất ương bướng nhỉ?”
Cô ta tiến đến, vẻ mặt hằm hằm giữ tợn. Hai tay khoanh lại trước ngực, dõng dạc nói:
“Đã cho cô đường lui rồi mà cô không biết điều, vậy đừng trách Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-bach-dung-lam-loan/930992/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.