Bạch Phong Thần ngao ngán, đứng dậy đi vào bếp. Tính cách công tử bột này của cậu ta vẫn là hắn rõ nhất, lúc trước khi còn đi du học ở nơi đất khách quê người, nếu hắn không nấu thì Dương Tư Minh sẽ toàn đi ăn nhà hàng mất.
“Để em phụ anh.” Tiểu Nghiên đứng dậy, đi theo hắn vào bếp. Nhưng lại bị Dương Tư Minh ngăn lại.
“Em ở lại nói chuyện với thầy đi, một mình thầy ngồi đây sẽ buồn lắm đó.” Anh bày bộ mặt đáng thương, nhưng Tiểu Nghiên đủ thông minh để nhìn ra, nếu ngồi không nói chuyện với thầy ấy thì tên Bạch Phong Thần này sẽ giận cô mất. Mà khi hắn giận thì rất đáng sợ, tốt nhất là vẫn nên phòng bệnh hơn chữa bệnh.
“Dạ, như vậy không được lắm. Để một mình thầy Bạch đứng bếp vậy sao được.” Tiểu Nghiên kiếm đại một lý do không thể thuyết phục hơn.
Dương Tư Minh đang định lên tiếng thì từ ngoài sân phát ra tiếng xe oto, anh nhìn thôi cũng biết là ai đến rồi.
“Tiểu Nghiên.” Tuy chưa thấy người đâu nhưng giọng của Bạch Y Vân đã gọi cô rất to.
Đột nhiên có người gọi nên cô theo phản xạ quay ra hướng phát ra tiếng thì thấy Bạch Y Vân đang ẵm Meomeo trên tay đi vào nhà.
“Con chào bác.” Tiểu Nghiên lễ phép chào rồi chạy ra đón Meomeo cùng bà vào trong nhà.
“Meomeo nhớ chị không.” Cô không kìm được mà cưng nựng bé, Meomeo cảm nhận được mùi hương cùng giọng nói quen thuộc cũng sà vào lòng cô.
“Bé mèo xinh quá.” Dương Tư Minh đi từ trong nhà ra.
“Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-bach-dung-lam-loan/930941/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.