Chuyện hoang đường ba ngày ba đêm bị Đàm Tư Cẩm tỉnh táo ấn nút tạm dừng, kéo Trình Khiêm từ thế giới mập mờ mới xây dựng nhanh chóng trở về hiện thực, hắn nghe được đối phương gọi ra tên của mình, câu chữ rõ ràng kia trong nháy mắt gợi lên một ngọn lửa thẹn không tên trong lòng, thiêu cháy hắn gần như không còn chỗ che giấu, một mảng đỏ hồng nhanh chóng lướt qua lồng ngực trắng nõn và cổ của hắn, đầu lỗ tai cũng đỏ đến sắp nhỏ máu.
Hắn sững sờ phức tạp nhìn người trên giường cũng đang nhìn hắn, do dự hồi lâu mới quyết định gọi đối phương như thế nào.
"Thầy."
Giọng điệu chàng trai hàm chứa vài phần kính sợ tự nhiên với bậc thầy, nhưng đã có được sự chững chạc của người trưởng thành, giọng nói trầm thấp rất có kết cấu, giống như còn trộn lẫn vài phần ngây thơ chưa phai, là giọng điệu làm cho người ta nghe xong không nhịn được bị mê hoặc.
Đàm Tư Cẩm nghe được chữ đối phương nói ra thì sắc mặt khẽ động, không khỏi rũ mi mắt tránh đi ánh nhìn, một tay anh túm chăn che ngực mình, im lặng một lát mới hỏi: "Có thể cho tôi một bộ quần áo không?"
"À" Mớ đay lộn xộn trong đầu Trình Khiêm đột nhiên căng chặt thẳng tắp, hắn theo bản năng đáp một tiếng, đồng thời cũng lập tức nhớ lại hình ảnh hai người gặp nhau. Hắn vẫn nhớ rõ mình thô bạo lột người ta ra bóng loáng như thế nào, quần tây áo sơ mi tinh xảo cộng thêm quần lót ướt sũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-thuoc-uc-che-cua-thay-het-roi/2770933/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.