Lý Mạn Hi lái xe dẫn Đàm Tư Cẩm chạy tới khuôn viên ngoại thành, bà lái rất nhanh, gần như mất nửa giờ đã tới, Đàm Tư Cẩm có chút không chịu nổi tốc độ của xe thể thao, một đường đều yên lặng ngồi ở ghế phụ không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Khi cánh cửa khuôn viên trước mắt chậm rãi mở ra, Đàm Tư Cẩm giống như bị tốc độ cao đẩy lên một thế giới mới chưa từng thấy qua, khi xe thể thao phanh gấp ở phía trước tòa nhà nhỏ hai tầng thì Lý Mạn Hi mới nói câu đầu tiên suốt từ khi lái xe tới giờ.
"Đến rồi thầy Đàm."
Rốt cuộc dạ dày dời sông lấp biển cũng yên tĩnh lại một chút, Đàm Tư Cẩm mở cửa xe, chỉ thấy hai người mặc âu phục giày da từ trong nhà đi ra.
Chú Lê rất kinh ngạc phu nhân lại mang người về nhanh như vậy, ông nho nhã lễ độ cúi đầu với Đàm Tư Cẩm, sau đó làm thủ thế mời lễ phép.
"Thầy giáo, hãy đi theo tôi."
Một người đàn ông mặc âu phục khác đi theo Lý Mạn Hi để đỗ xe thể thao, tiếng giày cao gót không nhanh không chậm xuất hiện phía sau khiến Đàm Tư Cẩm bỗng nhiên có ảo giác sắp bị áp giải vào một tòa ngục giam đắt tiền.
Nụ cười lễ phép của chú Lê còn treo trên mặt, Đàm Tư Cẩm nhìn bước chân ông dừng lại, vẫn đi theo.
Ánh sáng trong tòa nhà so với ngoài trời kém hơn rất nhiều, hành lang mở là một loại màu trắng sáng không có nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-thuoc-uc-che-cua-thay-het-roi/2770897/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.