Sau khi làm thủ tục xuất viện, chú Lê mang theo hành lý đã sắp xếp xong đưa Trình Khiêm cùng Đàm Tư Cẩm đến căn hộ thuê của anh, ông đơn giản sắp cho Trình Khiêm hai vali hành lý, bên trong là một ít đồ dùng hàng ngày cùng quần áo đơn giản, thuận tiện mang theo chiếc xe lăn điện kia để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, ba người dễ dàng đi một chuyến thang máy liền xử lý xong toàn bộ.
Sau khi chú Lê buông hành lý xuống liền rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Từ khi Trình Khiêm vào cửa là hai con mắt như lắp radar nhìn đông ngó tây, tò mò đến mức tim cũng sắp bay lên nóc nhà.
Giống như hắn nghĩ, phòng của Đàm Tư Cẩm được quét dọn rất sạch sẽ, trang trí nội thất và đồ đạc bên trong do chủ nhà bố trí, đồ đạc dư thừa rất ít, làm cho người ta nhìn qua có loại cảm giác quá mức đơn giản, thiếu đi một chút khói lửa lộn xộn.
Đàm Tư Cẩm thấy vẻ mặt tò mò không nhịn được lại có chút mất tự nhiên của Trình Khiêm, vụng trộm nở nụ cười trong lòng một phen, sau đó kéo vali đẩy cửa phòng ngủ ra: "Tủ quần áo ở phía này đều trống, để hết đồ đạc của em xuống đây."
Trình Khiêm vội vàng đi theo vào phòng ngủ, ngoan ngoãn đứng nghe theo sắp xếp, Đàm Tư Cẩm mở tủ quần áo cho hắn xem một chút, lại hỏi: "Em có tự sửa sang hành lý được không? Nếu không thể thì anh sẽ làm với em, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-thuoc-uc-che-cua-thay-het-roi/2770881/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.