Nghe tụi bạn đang ra sức chì chiết cô vợ dù chúng chưa bao giờ thấy mặt, cũng như chưa lần nào tiếp xúc. Nhưng lại biết cô ta rất đanh đá, máu ghen ngang ngửa với Hoạn Thư. Lại bạo hành thầy Vinh - idol giới mê trai của sinh viên trong trường, nên có sai hay đúng thì cô ta cũng chính là tội đồ, là kẻ đáng bị lên án và sẽ bị chồng ruồng bỏ. Đúng là:
"Mắt nhìn thấy chưa hẳn là sự thật.
Tai mình nghe cũng bị lật ngả nghiêng
Bởi miệng đời đồn thổi rất linh thiêng
Thêm mắm muối rồi khiêng đi buôn bán.”
Haiza, mỏ thì bịt kín, mắt tôi ngước lên than thân trách phận với ông Trời. Nơi mà công bình lẫn sự thật đang ở trên đó, nên xin ông hãy thương tình chiếu tỏ ánh sáng chân lý xuống nơi đây dùm con đi mà. Và có lẽ ông đã đáp lời, nên đã thổi vào tâm hồn tôi ngọn lửa gì đó đang nhen nhóm. Đó là ngọn lửa của sự dũng cảm khao khát đòi lại thanh danh cho chính bản thân mình.
Đứng giữa những lời bàn tán vô căn cứ đã đi quá xa so với câu chuyện ban đầu. Thì 'rầm', trong cơn bốc đồng do chịu không nổi những lời cáo buộc ấy, tôi vỗ tay xuống ngay chính giữa mặt bàn khiến cả nhóm lẫn cả lớp im bặt. Thế rồi chúng nó trố mắt nhìn tôi, con bạn vốn hiền lành và rất đỗi nhu mì bữa nay tự nhiên lại hành động vô cùng lạ.
- Phương, bữa nay mày bị gì vậy?
- Chết cha! Nãy giờ bọn tao ngồi nói xấu thím mày mà quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421698/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.