Với bản tính yêu trẻ con và luôn muốn giúp đỡ mọi người xung quanh. Nên khi em nhỏ đó nhờ vả, tôi không chần chừ và cũng chẳng có 1 chút đề phòng nào với 1 đứa bé, liền dẫn tay cô bé đi về hướng toilet của khu vực cà phê để tìm mẹ bé dùm. Nhưng tôi đâu biết, việc rời vòng tay của thầy chưa đầy 15 phút thôi, nguy hiểm đã rình rập muốn nuốt chửng tôi rồi. Đúng là đôi khi chính lòng tốt và sự bao đồng của bản thân sẽ bị lợi dụng, vô tình lại tiếp tay cho kẻ thù thêm cơ hội đẩy mình vào góc chết.
Khoảnh khắc tôi bước vào khu vực nhà vệ sinh dành cho nữ giới, nhìn tới nhìn lui lại không thấy 1 bóng người nào cả. Điều này khiến tôi bắt đầu hoài nghi nên lên tiếng hỏi bé gái đó rằng:
- Em ơi! Có bao giờ mẹ em đã ra ngoài rồi mà em không biết không?
Câu hỏi ấy vừa dứt, đứa bé ấy bất chợt buông tay tôi ra và lùi chân mình lại vào góc tường. Ngay sau đó, 1 cánh cửa phòng vệ sinh phía sau lưng tôi đột ngột bật mở. Tôi chợt giật mình khi nhìn trong tấm gương lớn ở bàn lavabo, nó phản chiếu bóng của 1 người phụ nữ có vóc dáng cao lớn hơn tôi cả 1 cái đầu. Ả ta mặc áo khoác màu đen và chùm mặt mày kín mít, điều này khiến tôi không thể trông thấy rõ mặt mũi của ả ra sao cả.
Cô ta lao đến khi tôi chưa kịp quay đầu và cũng chẳng kịp ú ớ gì. Từ phía sau, tôi bị bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421677/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.