Cái giề? Cái giề??? 'Chồng già vợ trẻ là tiên trên đời' á. Thôi cho tôi xin đi, tôi muốn quy tiên với ổng luôn chứ ở đó thần với chả tiên gì trời.
Mẹ chị Tiên nghe anh giáo trả lời như thế, bà nhoẻn miệng cười giả lả và chị Tiên cũng cố tỏ ra bình thường nhất có thể. Nhưng rất nhanh, mẹ chị ấy chuyển chủ đề quay qua hỏi thăm về gia cảnh của tôi. Nào là nhà ở đâu? Ba mẹ làm gì? Thật sự đây là nỗi đau của tôi, vì như tôi đã kể hết rồi đó, tôi làm gì có gia đình. Người thân duy nhất của tôi là bà nội mà bà đã về trời rồi. Nên hiện tại có thể xem tôi là người không cha không mẹ, không anh chị em hay họ hàng thân thích, khác nào là trẻ mồ côi đâu. Riết rồi tôi đã quen với hoàn cảnh đáng thương của mình từ lâu. Nhưng giây phút này tôi lại sợ, sợ người ta hạ thấp thầy theo tôi vì địa vị của tôi quá thấp kém. Nào có xứng với giai cấp giàu sang như thầy và gia đình bà cô mẹ chị Tiên kia đâu. Tôi không ngại cho mình, mà là ngại cho chính thầy.
Mí mắt tôi hơi rũ xuống, khi môi miệng chuẩn bị mấp mé trả lời thì thầy đã tài lanh lên tiếng trước tôi rồi.
- Dạ, ba của bé Phương là ba con, mẹ của em ấy cũng là mẹ con. Gia đình của em ấy chính là gia đình con. Mà gia đình con như thế nào thì cô đã biết và nắm rõ rồi nên con không cần phải giới thiệu đâu nhỉ?
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421671/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.