Tôi phần nào hiểu được nỗi khổ của mẹ thầy, vì anh giáo của tôi, na ná như lời mẹ thầy nói á. Chiếm hữu, bá đạo và rất ngang ngược. Thử làm cái gì mà gây cho ổng sự vướng mắc và không an lòng coi, là đảm bảo ông cứ nhắc đi nhắc lại suốt cho đến khi nào mọi thứ thật rõ ràng, để lòng mề ổng được trôi chảy thì mới thôi. Quy tắc để sống yên ổn là luôn phải nói yêu ổng mỗi ngày, sáng đi làm phải hôn để tạm biệt, mỗi tối phải tự giác chạy đến ôm ấp chào đón ổng trở về. Mỗi lần cùng ổng ra ngoài đường là lúc nào cũng phải nắm tay, không được tỏ ra xa cách. Bữa nào thử vô tình quên thể hiện tình cảm với ổng coi, là bị hỏi chán ổng rồi hả, hay có thằng khác rồi. Ổng đẹp lồng lộn như thế đấy, tôi không sợ mất ổng thì thôi, tối ngày thầy sợ mất tôi không à. Mà nhìn tôi đi, có ma nào thèm. Khổ thế đấy!!!
Lúc này, thím Nina ngồi nghe nãy giờ, thấy mọi người bàn đúng chủ đề của mình, cũng bay vào ngồi kể tội chồng thím. Ủa, chú Jill dịu dàng thân thiện thế kia mà cũng để thím bất bình sự gì đây?
- Mẹ với bé Phương còn tốt số chán, vô đại học rồi mới bị ba với anh 2 tóm sống. Mẹ nhìn con đi, khi con mới lên ba, ba mẹ vừa dắt con đặt chân vào trường mẫu giáo, là con đã bị ông Jill ổng rào luôn rồi!!!
Tôi thấy mẹ thầy và cô út nghe thím nói xong, 2 bọn họ ôm bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421628/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.