🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu người ta nói, trốn tránh chính là biểu hiện của sự hèn nhát. Vậy thì tôi chấp nhận trở thành 1 kẻ hèn nhát và không có dũng khí. Vì kẻ địch ở cạnh tôi quá bạo gan và hùng hổ. Còn tôi chẳng qua cũng chỉ là 1 chú thỏ con ngây thơ và còn quá trong sáng. Làm sao có thể địch lại lão sói già nham hiểm ngay kế bên nhà mình đây?

Sáng hôm sau là ngày thứ 7, tôi trống tiết nguyên ngày nên 2 ngày cuối tuần tôi đăng kí làm thêm ở quán cà phê full buổi. Ban sáng tôi ra khỏi nhà từ rất sớm, rồi đi bộ tà tà đến quán cà phê để làm việc. Quần quật cả ngày trời và ca của tôi kết thúc vào lúc 6 giờ chiều, nên tôi quay trở về nhà để dọn dẹp và đọc lại bài vở. Hên lắm, nguyên cả ngày chả phải chạm mặt ông giáo Vinh lưu manh kia. Sao bỗng thấy cuộc đời nó yên bình đến lạ. Rồi sang ngày chủ nhật vẫn thế luôn, 2 ngày cuối tuần của tôi trôi qua quá đỗi thư thả. Các chị nhân viên trong quán cà phê có bu đen bu đỏ nhiều chuyện, hỏi thầy là gì của tôi mà lại đưa rước tôi như thế. Tôi đành gãi đầu và nói dóc rằng thầy là chú họ của mình cho lành. Và kêu chú tôi khó tính lắm, không được cho số điện thoại lung tung đâu.

Thật ra có đôi lúc tôi bị xao nhãng vì nhớ tới những nụ hôn kia của thầy, bất giác còn đưa tay chạm lên môi mình nữa chứ. Cảm giác mềm mại ấy, nó khiến tôi không tránh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421595/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thầy À! Sao Lại Đòi Làm Chồng Em?
Chương 15: Đố thầy bắt được em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.