Đây là 1 sự sai lầm, sai lầm 1 cách trầm trọng. Bà mẹ, vừa nãy tốn mấy chục ngàn book Grab đi về đại là giờ ngon rồi. Leo lên xe cái ông chú này xong, giờ cứ ngồi trong nơm nớp lo sợ bị ổng hốt lúc nào không hay. Cái kiểu ổng nhìn tôi cứ bí ẩn làm sao á, biết tên tôi, lại còn biết tôi lên đây học Đại Học. Có bao giờ ông chú này thấy tôi đơn độc trên đây 1 thân 1 mình, nên đang có ý định tiếp cận và lừa đảo, nhằm bán tôi sang biên giới để lấy nội tạng, hay làm vợ cho mấy ông già tàn tật không trời. Chắc chết luôn quá!
Trong lòng tôi bắt đầu thấy run rẩy, tại nội tôi dặn ở trên đây không nên tin bất kỳ 1 ai hết. Phải luôn biết đề phòng và cẩn trọng với mọi người xa lạ. Đừng thấy ai tốt với mình mà lại lơ là cảnh giác. Vì coi chừng, đó là bẫy đấy.
Nên bây giờ, trong lòng tôi đang xóc lô tô hồi hộp dã man. Chỉ cầu mong về được tới chung cư bình an, là tôi đóng cửa từ chối ngoại giao với nhà hàng xóm liền. Thấy tôi cứ ngồi thấp thỏm không yên, mặt vừa nãy còn hồng hào, giờ quay sang trắng nhắt. Ông chú giang hồ kia lại tiếp tục hỏi thăm làm tôi muốn quéo càng:
- Bị trúng gió hay sao mà cái mặt tái nhợt vậy?
- Hổng có, con có bị gì đâu? Hihi, con bình thường mà!
Không thể để cho kẻ gian biết mình đang lo lắng sợ sệt, nên lúc này tôi phải ráng động viên bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421585/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.