Kể từ khi cô biết được mối lương duyên của hai người thì cô càng bắt đầu trân trọng Hải hơn. Cô dần dần thay đổi, ko còn ương bướng hay cứng đầu nữa mà có đôi lại mềm yếu nhõng nhẽo với anh, có nhiều lần anh vì chuyện công ty mà buồn bực trút giận lên cô mắng cô té tát nhưng cô ko hề cãi lại mà còn lắng nghe, rồi còn giúp anh giải quyết một số việc nhỏ nữa. Bản thân anh tuy có chút nóng nải nhưng lại rất yêu thương cô, nhiều lần sau khi bình tĩnh lại thì anh lại đi mua quà, mua bánh để chuộc lỗi với cô.
Tuy vậy thầy Hải vẫn có chút nghiêm khắc và khó khăn với cô một phần là vì anh lo cho cô và hơn hết năm nay là năm cuối cấp của cô rồi nên anh cần phải răn dạy cô nhiều hơn, anh bắt đầu quản lí giờ giấc, lịch học của cô. Do hôm qua cô được một số bạn mời đi dự sinh nhật, do bạn bè lôi kéo nên Vân Anh đã về trễ hơn 2 tiếng so với giờ mà cô đã hứa với anh. Vừa bước vô nhà cô đã thấy cái dáng người quen thuộc đang ngồi đợi cô ở phòng khách ở trên bàn còn có một hung khí mà cô rất sợ. Cô mở điện thoại lên thì đã gần 11h đêm rồi. Cô sợ toát cả mồ hôi, ko biết nên giải thích với anh sao nữa, nếu mà ko có lí do chính đáng thì cô cũng biết số phận của cô sẽ thảm ra sao rồi. Trong lúc Vân Anh đang mãi suy nghĩ rằng là có nên vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-em-yeu-anh/3142769/chuong-38.html