Bỗng nhiên có người gọi cô ở phía sau \- đó là Hoàng Thiên.
H.Thiên : Vân Anh!!!!
Cô ngạc nhiên quay lại. Thấy cậu cô mừng rỡ, cô vừa giận vừa buồn hỏi cậu.
V.Anh : cậu..cậu tính đi du học thật sao?
H.Thiên : đúng vậy.
V.Anh : sao..sao cậu lại đi chứ?
H.Thiên : mình sẽ nói sau. Hôm nay cậu rảnh chứ.?
V.Anh : rảnh.
Cậu nhìn cô rồi bước lại chỗ anh.
Hải : mọi thủ tục đã hoàn tất rồi chứ?
H.Thiên : còn một vài vấn đề nên hôm nay tôi vô trường để giải quyết cho xong mà có chuyện này tôi muốn dẫn Vân Anh đi cafe sau giờ học thầy đồng ý chứ?
Hải : ừ, nhớ cẩn thận là được.
H.Thiên : cảm ơn thầy.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sau khi hết giờ học Hoàng Thiên đứng đợi cô ở trước cổng trường cô bước ra rồi cả 2 cùng đi ăn uống này kia.
Quán ăn.
V.Anh : sao cậu lại đi vậy???
H.Thiên : cũng ko có gì quá to tát, chỉ là ba mình muốn mình đi du học để sau này về nối nghiệp thôi.
V.Anh : cậu nói dối!!!
Cô trừng trừng mắt nhìn cậu.
V.Anh : cậu nói thật đi, có phải là vì mình nữa ko???
H.Thiên : nếu cậu đã biết thì tôi ko giấu cậu nữa, chỉ khi tôi ra đi thì cậu mới hạnh phúc.
V.Anh : có đáng ko???
H.Thiên : đáng, rất đáng. Chỉ cần cậu hạnh phúc thì mọi thứ đánh đổi đều đáng cả.
Vân Anh nhìn cô mà đôi mắt lân lân nước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-em-yeu-anh/3142761/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.