Hải : hiểu lầm??? Chính mắt tôi nhìn thấy mà còn gọi là hiểu lầm sao? Cô ta hết vui vẻ bên người này thì lại thân mật bên người khác.
Khánh : V.Anh đó giờ đâu phải là người như vậy, chắc là có khuất mắt gì đó thôi.
Hải : đúng là lòng người, thật khó đoán. Nào hôm nay ko say ko về. Nào zôooooo.
1 tiếng.....
2 tiếng......
Lúc này Hải đã say mèm chẳng còn biết trời trăng gì nữa ,thỉnh thoảng lại thốt lên vài câu khiển trách.
Khánh : nghĩ uống đc rồi đó, uống ko biết mệt à.
Hải : kệ ...tuiiii..
Khánh : hết nói nổi cả ông và V.Anh đều cứng đầu nóng nải y chang nhau.
Hải : giống nhau..thì sao chứ...Trong đầu óc của cô ta chỉ có cậu bạn thân quý mến của cô ta thôi, đúng là đồ phụ bạc...
Khánh : ông say lắm rồi để tui đưa ông về.
Hải : bỏ raaaaa.... Tui ko có say... Mà cho dù có về tôi cũng ko thèm về với cô ta nữa.
Khánh : nói vậy mà nói đc hả? Chẳng lẽ ông định bỏ V.Anh ở nhà 1 mình luôn sao?
Hải : một mình hay mấy mình vẫn chưa biết đc đâu.
Khánh : được rồi, ngồi đó đi.
Dứt lời Khánh lấy điện thoại ra gọi cho Trâm.
Trâm : em nghe.
Khánh : em rảnh ko?
Trâm : dạ rảnh mà có chuyện gì sao?
Khánh : em bắt taxi rồi chạy ra quán 135 trên đường An Dương Vương liền đi, thằng Hải say mèm rồi đây này.
Trâm : rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-em-yeu-anh/3142744/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.