Chương trước
Chương sau
Buổi tối, Hải bước vào phòng của V.Anh.
Hải : tối rồi mau đi ngủ sớm đi để mai còn đi thi học sinh giỏi nữa.
V.Anh :dạ em biết rồi....nhưng...nhưng mà thầy ơi.
Hải :gì hả?
V.Anh :thật ra em còn bài này vẫn chưa hiểu lắm thầy có thể giảng lại cho em không?
Hải :định làm khó tôi đấy à. Thầy Lâm bồi dưỡng cho em, em không hỏi lại đi hỏi tôi.
V.Anh :mà thầy cũng chuyên Sinh mà ko lẽ thầy ko biết giải (cà khịa tí xíu)
Hải : nào đưa đây tôi xem cho.
V.Anh đưa cuốn tập cho Hải, Hải nhìn sơ qua rồi nói.
Hải : bài này em nên tìm tổng số nuclêotit ở mạch thứ nhất sau đó chia tỉ lệ giữa các nuclêôtit Ađênin(A),Timin(T),Xitôzi(X),Guanin(G) dựa theo số liệu đề bài đã cho thì ra kết quả được câu a, còn câu b thì em nên tính số nuclêotit của mỗi loại khi gen chưa đột biến rồi theo đề bài là mất 2 liên kết hiđro thì suy ra 2 trường hợp là mất 1 cặp nuclêôtit A-T và trường hợp còn lại là thay thế là thay 2 cặp G-X thành 2 cặp A-T (vì giữa G và X có 3 liên kết hiđro còn A và T chỉ có 2 liên kết hiđro nên thay 2 cặp G-X thành 2 cặp A-T thì tương ứng sẽ mất 2 liên kết hiđro theo như đề bài) . Sau đó áp dụng công thức là ra thôi.
(*Tác giả :thật ra mk cũng nằm trong đội tuyển học sinh giỏi môn Sinh nên cũng biết chút ít????*)
V.Anh :wow thầy giảng đúng là rất dễ hiểu luôn ý.
Hải : giảng bài mà học sinh ko hiểu thì còn làm giáo viên chi nữa. Mà ngày mai em thi rồi mà bây giờ mới hỏi liệu có hiểu hết không?
V.Anh : dạ em hiểu rồi.
Hải : vậy em làm bài này cho tôi xem đi.
V.Anh :dạ.
Tầm vài phút sau V.Anh đã làm xong liền đưa cho Hải xem. Hải nhìn bài làm của V.Anh rồi nói.
Hải : kết quả đúng rồi đấy nhưng em nên rèn chữ lại đi chữ viết gì đâu mà xấu quá (chọc một tí).
V.Anh : chứ chữ của thầy cũng có đẹp hơn em đâu (cà khịa tiếp).
Hải nhìn cô rồi nở 1 nụ cười khá ngọt ngào khiến cô bị cuốn hút vì trước giờ chưa thấy thầy cười như vậy hay là tại V.Anh đã để ý đến người ta rồi????
Hải :thôi mau đi ngủ đi mai phải đi sớm đó.
V.Anh : dạ, chúc thầy ngủ ngon
Sáng hôm sau trong lúc Hải đang nấu bữa sáng thì V.Anh bước xuống.
Hải : chà sao hôm nay dậy sớm vậy (lại chọc).
V.Anh : hôm nay em đi thi nên không muốn trễ chút nào mà đó giờ em có lần nào thức trễ đâu mà thầy nói vậy.
Hải : thử không có đồng hồ báo thức coi em có dậy nổi không mà không 1 chỉ cái trong phòng em hình như có tới 3 cái lận.
V.Anh : thầy công nhận cũng rảnh ghê quan sát phòng em kĩ như vậy (nói hơi nhỏ)
Hải : thôi mau ăn sáng đi rồi đến trường.
Cả 2 cùng nhau ăn sáng nhưng cũng đã gần tới giờ.
Hải :em đợi thật một lát để thầy thay đồ rồi đưa em đến trường.
V.Anh :dạ thôi, em tự đi được rồi trường cũng gần mà với lại sáng hôm nay thầy ko có tiết mà.
Hải :coi bộ em cũng rành lịch dạy của tôi quá ha.
V.Anh đỏ mặt ngượng ngùng.
V.Anh : có..có gì đâu chỉ là em tình cờ biết thôi.
Hải : thôi cũng tới giờ rồi em đi nhanh kẻo trễ.
V.Anh : dạ.
Hải :cố gắng làm bài cho tốt lấy giải về cho trường nha.
V.Anh : dạ em sẽ cố hết sức thầy cứ yên tâm, thôi em xin phép đi trước.
Hải :ừm.
Thế là V.Anh nhanh chóng đến trường để tập hợp cùng bạn bè và một số thầy cô vì nơi tổ chức cuộc thi là một trường khác nên cả đoàn phải đi sớm để ko bị trễ giờ.
Tầm 2 giờ chiều, qua khe cửa sổ trong lớp Hải thấy đoàn xe của V.Anh trở về và đang tiến vào trường. 30 phút sau, khi hết tiết dạy Hải liền điện thoại cho V.Anh
Hải :em về nhà chưa?.
V.Anh : dạ em cũng đang chuẩn bị về đây ạ.
Hải :dù gì tôi cũng hết tiết rồi để tôi đưa em về luôn.
V.Anh : dạ vậy cũng được để em ra cổng trường đợi thầu nha.
Hải : ừm.
Cả 2 cúp máy, V.Anh liền ra cổng trường đợi Hải lái xe ra.
Hải : đợi lâu ko?
V.Anh : dạ ko sao.
Hải : này đội nón lên đi.
Đội nón xong V.Anh bước lên xe. Trên đường về.
Hải : hôm nay em làm bài tốt chứ.
V.Anh :dạ nói chung thì cũng ổn.
Hải : môn Sinh của em có mấy bạn thi.
V.Anh :dạ tính luôn em là có 4 bạn thi ạ.
Hải : thế các bạn của em làm bài tốt chứ.
V.Anh :em nghe các bạn nói thì có vẻ cũng ko mấy khả quan.
Hải :bộ đề năm nay khó lắm sao.
V.Anh :dạ nói khó thì cũng ko đúng hoàn toàn mà là đề năm nay nó lạ hơn đề mấy năm trước mà em từng giải.
Hải :thôi đừng buồn nữa dù sao em cũng đã cố gắng hết sức rồi.
V.Anh :dạ em biết rồi.
Về đến nhà.
V.Anh :em mệt rồi em xin phép lên phòng trước.
Hải :ừm mau nghỉ ngơi đi để mai còn đi học nữa.
V.Anh lên phòng thay quần áo rồi lập tức lăn lên chiếc giường vừa mềm mại vừa ấm áp của mình mà nằm ngủ say sưa chẳng biết trời chăng gì nữa.
Cũng đã 7 giờ mà chẳng thấy V.Anh xuống nhà để ăn tối nên Hải lên phòng để gọi cô xuống. Đứng bên ngoài gõ cửa nhà chẳng thấy V.Anh lên tiếng nên Hải quyết định mở cửa bước vào. Đặt vào mắt lúc này là hình ảnh V.Anh đang ngủ ngon lành trên giường nhìn như 1 con mèo con trông rất đáng yêu đến Hải cũng ko muốn gọi dậy. Đứng đó nhìn một lát rồi Hải tiến lại gần .
Hải : này V.Anh dậy đi đến bữa tối rồi kìa định ngủ để biêna thành heo luôn à.
Nghe tiếng Hải kêu V.Anh giật mình tỉnh dậy.
V.Anh :sao...sao...sao thầy lại ở trong phòng của em.
Hải :tại thấy đến giờ cơm tối mà em vẫn chưa xuống nhà nên tôi lên đây gọi gõ cửa mãi mà chẳng thấy em mở cửa nên tôi mới vào. Bộ em sợ tôi sẽ làm gì em à.
Vừa nói Hải vừa áp mặt mình lại gần V.Anh.
V.Anh đỏ mặt ngượng ngùng.
V.Anh : thầy...thầy ...thầy nói gì vậy.
Hải : (cười, xoa đầu V.Anh) thôi mau đi xuống nhà ăn tối đi cô nương tôi đói rồi đó.
Nói xong Hải bước ra ngoài, còn V.Anh thì vẫn đang ngồi trên giường với khuôn mặt đỏ bừng cảm thấy xấu hổ.
Vệ sinh cá nhân xong V.Anh bước xuống nhà thì đã thấy trên bàn có rất nhìu món mà hình như là món cô thích.
V.Anh :wow sao hôm nay thầy nấu nhìu món thế.
Hải : để mừng em đi thi về đó bộ ko đc sao.
V.Anh :dạ được chứ em thích lắm.
Hải :ừ thích thì ăn nhìu vào toàn món em thích thôi đấy.
V.Anh :sao thầy biết em thích mấy món này.?
Hải ấp úng liền viện cớ.
Hải : ừ..ừ thì tôi điện hỏi mẹ em nên biết . Thôi mau ăn đi đồ ăn nguội hết rồi kìa.
V.Anh: dà.
Hôm sau, V.Anh đi học trở lại vào giờ ra chơi.
Trang :này hôm qua tôi thấy bà đi chung xe với thầy Hải bộ w người quen biết nhau à.
V.Anh : (đỏ mặt) này sao bà nói lớn thế.
Trang :vậy là có vấn đề rồi kể tôi nghe đi.
V.Anh :kể gì mà kể mà tôi nhớ hôm qua lớp mình đâu có tiết vào buổi chiều đâu mà bà ở trong trường rồi còn thấy tôi nữa.
Trang :bà quên rồi sao tôi là thành viên trong đội ca múa nhạc lại sắp có cuộc thi nên vào trường để tập mà bà đừng có đánh tróng lảng mau nói đi.
V.Anh :ừ ừ thì thầy Hải là học trò cũ của ba tôi nên cho tôi đi nhờ xe về nhà thôi (thật ra V.Anh vẫn chưa cho Trang biết việc cô đang ở cùng với Hải)
Trang :chỉ vậy thôi sao.
V.Anh :ừ chỉ vậy thôi chứ bà nghĩ đi đâu vậy hả.
Trang :có nghĩ đi đâu đâu mà này chiều nay trường mình có trận đá banh với trường Khánh Bình đó bà đi xem ko?
V.Anh : mấy giờ đá.
Trang : 2 giờ chiều.
V.Anh :ừ để tôi về xin đã có gì thì tôi gọi cho bà.
Trang : ừm.
Ở nhà.
V.Anh :thầy..thầy ơi thật...ra chiều nay trường mình có trận đá banh với trường khác nên em ...em muốn đi cỗ vũ được ko thầy.
Hải nhìn cô trầm ngâm rồi nói.
Hải :còn nhớ không em đang bị cấm túc 1 tháng đấy còn 2 tuần nữa mới hết 1 tháng mà giờ xin đi chơi rồi à.
V.Anh :dạ không được thì thôi , em xin phép lên phòng.(mặt cô lộ vẻ buồn bả)
Thấy cô buồn Hải liền nói..
Hải : đứng lại, bộ tôi nói ko cho em đi rồi em giận tôi hả
V.Anh:em nào dám giận thầy chứ.
Hải :thôi...đi thì cứ đi đi nhớ về sớm là được đừng để tôi lo lắng nữa đó biết chưa.
V.Anh : thầy nói thật sao....Cảm ơn thầy nhiều, em hứa sẽ về sớm mà.
Cô nở 1 nụ cười rất tươi khiến Hải gần như say đắm
Một lát sau cô bước xuống nhà. Lúc này cô đang mặc chiếc áo croptop với chiếc váy ngắn đen kèm theo đôi giày sneaker, tóc buộc cao, còn lại phần mái dễ thương và đội chiếc nón màu trắng hoa cúc khiến Hải ngạc nhiên vì vẻ ngoài xinh đẹp của mình.
Hải : đi cỗ vũ hay đi hẹn hò mà mặc đẹp dữ vậy.
V.Anh : em còn chưa có bạn trai nữa đó hẹn hò đâu ra mà em có đi hẹn hò bộ thầy ghen hả.(cà khịa)
Hải ngượng ngùng đỏ mặt.
Hải : giỏi ha dám chọc tôi có tin tôi cho em ở nhà luôn ko?
V.Anh :thôi mà thầy em chỉ giỡn thôi thầy đừng giận nha.
Hải : thôi mau đi đi nhớ là về trước 6 giờ đó nha
V.Anh :dạ em biết rồi thưa thày em đi.
Tại sân bóng.
Trang : wow hôm nay ăn mặc đẹp thế .
V.Anh : thì lâu rồi không đi chơi nên phải ăn mặc cho đẹp chút chứ.
Trang :mày mặc đẹp vậy làm cho mấy thằng con trai bên kia nhìn ko rời mắt luôn rồi kìa.
V.Anh :mày cứ nói quá.
Trang : mà này tao thấy nhiều đứa tỏ tình mày rồi sao mày vẫn từ chối người ta vậy.
V.Anh :thôi tôi ko muốn yêu sớm đâu phải lo học trước đã.
Trang : vậy ó hỏ hay là có crush rồi mà ko dám nói.
V.Anh :nói...nói gì vậy tôi..tôi làm gì có.
Trang : vậy mà còn nói ko có mặt mày đỏ hết lên rồi kìa.
V.Anh : có..có đâu. Thôi vào trận rồi kìa mau xem đi.
Đến lúc ra về, đang ở trên xe buýt thì trời mưa
Trang :chà kiểu này sao mày về được nhà mày ở trong hẻm mà xe buýt chỉ dừng lại ở đầu đường .
V.Anh :ko sao đâu tao đứng ngay bến xe buýt trú mưa được mà.
Trang :ừ .
Xe chạy một lúc thì đến nhà của Trang (vì nhà cô ở gần bến xe buýt nên cũng thuận tiện). Cuối cùng thì cũng đến trạm cuối V.Anh bước xuống xe.
V.Anh :phải chi về nhà mình thì đi 1 chút là tới rồi còn đằng này nhà thầy Hải lại ngược lại.
Cô vội nhìn đồng hồ thì đã 5 giờ 45 rồi
V.Anh :thôi rồi kiểu này phải đội mưa chạy về thôi.
Thế là cô quyết định chạy dưới mưa để về nhà vì không muốn về trễ như lần trước. Về đến nhà người của cô ướt như chuột lột, Hải bước ra.
Hải : em sao vậy. Sao mình ướt hết rồi.
V.Anh :tại trời mưa mà cũng gần 6 giờ rồi nên em quyết định chạy mưa về luôn.
Hải :sao ngốc vậy hả, chỉ cần điênn thoại cho tôi là được rồi mà.
V.Anh : ừ há.
Hải : thôi mau lên thay đồ đi ko thôi lại cảm lạnh nữa đó.
[ **Còn tiếp**.....]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.