Từ khi Hòa Ngưng cho phép cậu đến viện lấy thuốc, cậu đã đoán tên thần kinh này tạm thời chưa muốn giết mình, hơn nữa còn nới lỏng cảnh giác, biết đâu nhất thời mềm lòng lại đồng ý dẫn cậu đi siêu thị tìm thêm cơ hội được giúp đỡ.
“Được.”
Hòa Ngưng không chút nghi ngờ đánh tay lái.
Cậu đã đoán đúng!
Vào siêu thị, Hòa Ngưng nắm tay cậu dẫn đến khu thực phẩm tươi sống, có một thoáng cậu đã ngỡ mình và Hòa Ngưng là đôi vợ chồng đang sống cuộc sống bình dị. Cậu vứt bỏ suy nghĩ hoang đường này, giả vờ như đang chọn từng miếng cá trắng như tuyết, đồng thời vờ như lơ đãng nhiều lần ngẩng đầu quan sát tình hình xung quanh.
Khu thực phẩm tươi sống có quá nhiều tủ lạnh thấp bé, không có cách nào để giấu mình.
Bọn họ lại đến khu rau quả, Dương Hi nhanh chóng quay đầu nhìn xung quanh trong khi Hòa Ngưng xoay người lấy bắp cải.
Mục tiêu của cậu là khu bán đồ ăn vặt với rất nhiều kệ hàng.
“Hòa Ngưng,” Dương Hi nhẹ nhàng kéo tay Hòa Ngưng, lần đầu tiên trong đời làm nũng với người cùng giới, “Em muốn ăn khoai tây chiên.”
Cậu sợ giọng điệu giả tạo quá lộ liễu trong màn diễn của mình sẽ khiến Hòa Ngưng nghi ngờ, căng thẳng đổ mồ hôi tay. Nhưng Hòa Ngưng lại thoải mái buông tay cậu ra, “Đi lấy đi.”
Dương Hi không biết phải diễn tả sự phấn khích trong lòng mình như thế nào, cậu run run bảo “Vâng”, nhắm ngay một người đang đứng chọn đồ trên kệ hàng bày đầy khoai tây chiên. Nhưng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-xuong/197907/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.