Nếu Hòa Ngưng là một thợ săn trong rừng, thì chắc chắn hắn chính là kẻ săn mồi tàn nhẫn sẽ tra tấn con mồi trước khi nó chết. 
Rất không may, Dương Hi đã rơi vào bẫy của hắn. 
Bàn tay lạnh lẽo từ từ trượt xuống, buộc Dương Hi phải ngẩng đầu, cần cổ mảnh mai bị giữ chặt. 
“Em gan thật.” 
“Tôi… Tôi không cố ý…” 
Dương Hi không dám nhìn hắn, từng giọt nước mắt chảy xuống rơi lên mu bàn tay Hòa Ngưng, hơi nóng. 
Đầu ngón tay Hòa Ngưng đặt trên động mạch màu xanh nhạt lờ mờ xuất hiện trên làn da trắng nõn, người trong tay đỏ bừng hai mắt như chú nai con sắp chết tuyệt vọng thở hổn hển, một chất lỏng ấm áp chảy xuống giữa hai chân Dương Hi, sau khi nhận ra đó là gì, hai chân cậu run lên vì xấu hổ. 
“Em…” 
Hòa Ngưng chưa nói xong, bỗng nhiên hắn phát hiện người bị đè lên tường giãy dụa cơ thể một cách khác thường, bèn cúi đầu nhìn thử, chiếc quần xám của Dương Hi có thêm một vết ướt sẫm màu, mùi khai nước tiểu nhàn nhạt xông vào mũi. 
Cậu sợ đến mức bài tiết mất kiểm soát. 
Hòa Ngưng nhíu mày cười khẽ, nhưng đây cũng không phải cười chế giễu, cứ như chỉ là một con thú cưng ngây thơ giẫm bẩn sàn nhà hắn. 
Hắn kéo Dương Hi đi về phía phòng tắm, nhưng gặp phải sự chống trả quyết liệt từ cậu. 
“Thả ra! Cầu xin cậu! Tôi không muốn…” 
Dương Hi cố gắng giữ cái mạng nhỏ của mình bằng cách cầu xin, hiển nhiên Hòa Ngưng cũng rất dính chiêu này, thế là động tác giữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-xuong/197898/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.