Hiếm khi được dịp nhàn rỗi, Úy Đông Đình bận rộn suốt mấy tháng trời nênđương nhiên không chịu bỏ qua cơ hội mặn nồng với ái thê nên cả buổisáng họ đều ở trên giường. Vân Phỉ bị giày xéo đến nỗi vừa mệt vừa buồnngủ, không còn sức để xuống giường.
Úy Đông Đình bưng cơm nước tới, tự tay đút cho nàng ngay trên giường.
Vân Phỉ nghĩ tới vừa rồi y quá mạnh bạo, nàng cầu xin thảm thiết thế mà vẫn vô ích, cứ bị y trở qua trở lại giày vò thì hết sức cáu kỉnh. Bây giờthấy y ra vẻ chính nhân quân tử, dịu dàng chu đáo thì cũng không kháchkhí, vênh mặt hất hàm sai khiến đại tướng quân cả buổi trời mới hả đượcgiận.
Sau khi ăn cơm xong, nàng liền ngủ đến khi chạng vạng.
Lúc thức dậy, Úy Đông Đình đã không ở trong biệt viện, Thu Quế nhẹ nhàngtiến vào bẩm báo. “Phu nhân, tướng quân đã về phủ châu mục, tối nay trễlắm mới quay lại. Tướng quân dặn phu nhân không cần đợi ngài ấy.”
Vân Phỉ biết chắc chắn là Úy Đông Đình về chăm sóc Úy Trác. Đối với mộtngười bừng bừng dã tâm, luôn dùng danh nghĩa phò trợ tiểu hoàng đế đểthao túng triều chính như Úy Trác mà nói thì việc đột nhiên mất đi tiểuhoàng đế và thái hậu gần như là một đả kích chí mạng, thảo nào mà hắnlại bệnh không dậy nổi.
Từ sâu trong lòng, Vân Phỉ vẫn luônkhông thích một người thao túng triều đình, mưu mô thâm độc như thừatướng Úy Trác, thậm chí còn hơi sợ hắn, cho nên Úy Đông Đình sắp xếp cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-tron-gio-xuan/3027145/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.