Sáng sớm, Vân Phỉ ra khỏi lều, phát hiện Tống Kinh Vũ mặc quân phục, đứng chờ cách đó không xa.
Thấy được Vân Phỉ, hắn nở một nụ cười nhẹ, đi nhanh về phía nàng. Lâu ngàykhông gặp, khuôn mặt anh tuấn của hắn cũng gầy hơn rất nhiều, cũng càngrắn rỏi.
“Tống đại ca, sao huynh lại ở đây?” Thật ra, tối qua khi nhìn thấy hắn, Vân Phỉ đã muốn hỏi rồi, chẳng qua là không có cơ hội.Tống Kinh Vũ cũng vậy, trong lòng hắn có rất nhiều chuyện muốn nói vớinàng, nhưng trong quân lắm người nhiều mắt, lại là buổi tối, không tiệncho lắm, cho nên hắn mới đợi đến sáng nay mới qua tìm nàng.
TốngKinh Vũ nói: “Sau khi tiểu thư bị mất tích ở quán trà Lục Vũ, tôi cứtưởng tiểu thư bị Tần Vương bắt đi nên dẫn người đi một mạch về hướngtây để tìm cô, cuối cùng đến chỗ tướng quân, tướng quân giữ tôi lạitrong quân để dùng.”
Vân Phỉ lập tức hỏi: “Chuyện ở quán trà LụcVũ rốt cuộc là sao?” Tống Kinh Vũ là một người làm việc cẩn thận tỉ mỉ,trung thành đáng tin, Vân Phỉ luôn nghĩ mãi mà không hiểu rốt cuộc là đã xảy ra sai sót ở chỗ nào.
Tống Kinh Vũ đến tìm nàng chủ yếu làđể giải thích chuyện này. Vân Phỉ gặp nguy hiểm, mất tích, hắn vẫn luônáy náy trong lòng, ăn ngủ không ngon.
“Hôm ấy sau khi đưa VânTông về Kinh Châu thì tôi lập tức dẫn năm người quay lại kinh thành. Năm người này đều là thân tín mà tướng quân tin tưởng nhất. Tôi sắp xếpxong mọi thứ, để bọn họ ở quá trà Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-tron-gio-xuan/3027114/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.