🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: KìNgộ

Biên: Phàm Nhân



Sáng sớm, Đan Phi đang trong mộng đẹp thì bỗng nghe tiếng 'ầm' từ cửa phòng truyền đến, chẳng mấy chốc đã nghe giọng nói Đặng Nghĩa oang oang truyền tới:



- Đan Phi, làm sao mà ngươi còn chưa rời giường.



Đan Phi thở dài, buộc phải mở mắt, tỉnh lại từ mộng đẹp. Hắn hiểu được mình không còn là mình trước kia nữa mà chính là người hầu Tào gia, làm việc hay nghỉ ngơi đều do ông chủ quyết định.



Ông trời chắc luôn yêu thích hắn nên ở cái thời đại trước hắn muốn là người hầu mà cầu còn ko được nên rốt cuộc thì hôm nay người cũng thoã mãn nguyện vọng của hắn.



- Tới sớm như vậy làm gì?



Đan Phi ngồi trên giường, mặt nhăn mày nhó, uể oải nói:



- Lão Đặng...



- Phải gọi là tiểu Đặng.



Đặng Nghĩa lập tức phản bác.



Trải qua ngày ngày mài giũa, ít nhiều Đan Phi cũng biết rõ thói quen này của Đặng Nghĩa. Tiểu tử này da mặt già khú đế nhưng lại đặc biệt thích giả bộ làm nai tơ, ngay cả với nữ nhân cũng muốn so đo xưng hô cùng tuổi.



- Ta nói này tiểu Đằng tử.



Đan Phi lập tức sửa lại cách xưng hô, nhìn bản mặt hớn hở của Đặng Nghĩa, cười cười nói:



- Ta không phải đang mang bệnh sao? Ngươi cứ giống như trước kia, cùng bọn họ giải thích một hai, ngươi xem hiện tại bọn họ đã làm ra việc gì này đúng là thất đức thất đức mà.



Ông trời đã ban cho Đan Phi thân phận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong/2325145/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.