Lam Phượng Hoàng cũng là nghẹn họng nhìn trân trối, nghĩ thầm nữ nhân này biểu hiện ra ôn nhu một bộ nữ nhân đoan trang đàng hoàng, không ngờ tới thực chất bên trong rõ ràng lại to gan như vậy …
-Ngươi…..
Vạn Sĩ Khuê thiếu chút nữa bị tức giận đến ngất đi.
Tống Thanh Thư lúc này lại lạnh giọng nói ra:
-Nếu như ta nhớ không lầm, vừa rồi ngươi đã nói muốn cho cho ta đội tám cái nón xanh trên đầu?
Vạn Sĩ Khuê trừng mắt muốn nứt, vừa rồi hắn còn hăng hái tại trước mặt Lam Phượng Hoàng hồ ngôn lộng ngữ, không nghĩ tới bây giờ lại bị đánh ngược...
-Vạn phu nhân hãy tới đây.
Tống Thanh Thư vẫy tay gọi Thích Phương, hắn cố ý nhấn mạnh ba chữ Vạn phu nhân..
Nhìn nhìn trượng phu mình, Thích Phương do dự, tuy rằng không biết Tống Thanh Thư muốn làm gì, nhưng nàng có một loại dự cảm bất hảo.
-Tới đây…
Tống Thanh Thư lần nữa lập lại, thanh âm bao hàm ý vị nghiêm túc.
Thích Phương mím môi, chậm chạp đi tới, đang muốn mở miệng nói gì đó để giảm đi lúng túng, nào ngờ Tống Thanh Thư cánh tay dãn ra, liền đem nàng ôm vào trong ngực.
-Ngươi……
Nàng khϊếp sợ, vừa mở miệng, bờ môi liền bị miệng Tống Thanh Thư ngăn chặn.
-Um…um…
Thích Phương mắt trợn tròn, trong đầu chỉ có một ý niệm trong đầu: “ Cái này làm sao có thể? Trượng phu của ta còn ở bên cạnh đây!..”
Cho dù nàng sớm đã quyết định cùng Vạn Sĩ Khuê ân đoạn nghĩa tuyệt, nhưng hai người dù sao đã là phhu phụ nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423310/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.