Tống Thanh Thư vẻ mặt đứng đắn nói:
-Trên biển quý giá nhất là nước ngọt, có thể chuẩn bị được một thùng nước tắm to lớn như thế này đã là rất xa xỉ rồi..
-Có thật là như thế không?
Chu Chỉ Nhược hồ nghi nhìn hắn.
Tống Thanh Thư gấp nói:
-Ta lấy nhân cách đảm bảo.
Bất quá ánh mắt lại nhìn xuống trên thân của nàng, bởi vì vừa rồi hao tổn chân khí, Chu Chỉ Nhược toàn ướt đẫm mồ hôi, xiêm y dính sát tại trên da thịt, thân mình uyển chuyển, thân thể như ẩn như hiện, mồ hôi rịn ướt trên cái yếm dán phồng lên đên bầu vú căng tròn, có một loại vũ mị khác thường.
-Nhân cách của ngươi...
Chu Chỉ Nhược hé miệng cười khẽ, bỗng nhiên cau mày nói,
-Vậy lát nữa còn Thích tỷ tỷ thì làm sao bây giờ?
- Chỉ Nhược của ta băng thanh ngọc khiết, trên thân thì làm mà bẩn, cùng tắm chung chắc chắn Vạn phu nhân sẽ không chú ý đâu.
Thấy nàng vẫn có chút do dự, Tống Thanh Thư vừa cười vừa nói,
-Muội không biết, quê hương của ta còn có một số người, thậm chí công khai tỏ thái độ nguyện ý uống nước tắm rửa của các mỹ nhân nữa kìa..
-Hừ, đúng là đồ lãng tử.
Chu Chỉ Nhược đỏ mặt gắt một cái..
Nàng không muốn cùng hắn tiếp tục nói đến chuyện này:
-Được rồi, ngươi tránh qua một bên đi.
-Vì cái gì a,
Tống Thanh Thư lập tức chợt nóng lên rậm rịch dục hỏa, muốn ôm lấy nàng,
-Đã là phu thê từ lâu rồi, làm gì mà thẹn thùng như vậy chứ…
Chu Chỉ Nhược mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423298/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.