Hai người đùa giỡn trong chốc lát, Chu Chỉ Nhược bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói ra:
- Ngươi lần này bị cực đại phong hiểm, là vì cứu vị phu nhân kia?
Tống Thanh Thư thản nhiên nói ra:
-Đúng rồi, ta lo lắng nàng lâm vào sói hôn, nên âm thầm đến đây tìm cách cứu nàng, không ngờ lại gặp muội, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
-Niềm vui ngoài ý muốn sao?
Chu Chỉ Nhược khẽ cười,
-Ta thấy ngươi thất vọng mới đúng chứ.
-Nói nhăng gì đấy, có cần phải ăn loại dấm chua này không?
Tống Thanh Thư vẻ mặt phiền muộn.
- Trượng phu của mình cùng với nữ nhân đã có trượng phu làm loạn, ta sẽ không nên ghen sao?
Chu Chỉ Nhược hừ một tiếng,
-Đi tìm nữ nhân kia mang đến đây đi…
-Hả?
Tống Thanh Thư lập tức trợn tròn mắt, tức giận nói,
-Hiện giờ đang ở Hiệp Khách đảo, hết thảy cẩn thận đừng gây náo thì mới phải.
Chu Chỉ Nhược khóe miệng hơi cong lên:
-Như thế nào, ngươi cho là ta muốn tìm nàng gây phiền toái sao này?
Tống Thanh Thư ngượng ngùng cười cười, không có trả lời, bất quá biểu lộ đã nói rõ hết thảy.
-Yên tâm đi, ta không phải là không biết rõ nặng nhẹ.
Chu Chỉ Nhược thò tay véo hắn một cái, ta nói mang nàng tới đây chính là vì giúp ngươi bức độc đấy.
-Cái gì? Bức độc..
Tống Thanh Thư trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng.
-Đúng vậy a, ngươi không phải mới vừa nói là nhờ có sữa nữ nhân thì mới tạm thời ngăn chặn Kim Ba Tuần Hoa chi độc sao?
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423291/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.