-Bạch Liên giáo phái muội đi làm cái chuyện nguy hiểm như vậy sao?
Tống Thanh Thư nghe được thì giận dữ, nghĩ thầm “ Chờ đến khi gặp đến Vương phu nhân, sẽ hảo hảo đè nàng ra sửa trị nàng một phen..”
-Người được phái đi đến đây, thì phải có đầy đủ uy vọng, đương nhiên so với những người khác thì phải mạo hiểm hơn một chút,
Nhìn thấy trượng phu kích động phản ứng như vậy, Chu Chỉ Nhược trong lòng cao hứng, nhu tình như nước mà nhìn qua nam nhân bên cạnh,
-Huống chi nếu không có tái ông mất ngựa thì làm sao biết được là họa hay là phúc, nếu không có đến Hiệp Khách đảo, ta như thế nào gặp lại ngươi lần nữa….
Tống Thanh Thư cầm bàn tay nhỏ bé g mềm nhẵn củanàn hôn một cái, nhẹ nói:
-Muội đứng ở trong Bạch Liên giáo quá nguy hiểm, từ nay về sau muội hãy cùng ở bên cạnh ta, đừng có quay về cái gì Bạch Liên giáo đó nữa… -Không, ta phải đi về….
Chu Chỉ Nhược thanh âm tuy nhẹ,nhỏ, nhưng trong giọng nói tràn ngập nghiêm túc chi ý.
Tống Thanh Thư trầm mặc một hồi, mới mở miệng nói:
-Ta cũng có thể đoán được nguyên nhân muội muốn về Bạch Liên giáo, thế nhưng ta có thể nói rõ ràng với muội, mặc kệ muội là chưởng môn Nga Mi cũng tốt, làm đệ tử bình thường cũng được; làm Bạch Liên giáo chủ cũng tốt, nữ nhân thảo dân cũng được, muội là thê tử của ta, điểm này không có bất luận cái gì cải biến, muội cái gì cũng không cần làm, thì cũng tìm được cái mà mình muốn đấy.
Chu Chỉ Nhược cảm động, thân thể xông qua đem hai má dán tại trên lồng ngực hắn, ôn nhu nói:
-Thanh Thư, ngươi là một người thông minh cơ trí, tại trước mặt ngươi, ta có thể đem chân thật ý nghĩ của mình bày ra, không cần giống như trước cùng Trương Vô Kỵ mệt mỏi như vậy... Hai người ở chung đã lâu, nàng biết rõ trượng phu tính tình, hắn là một người lòng dạ bao la rộng lớn, huống chi chuyện của Trương Vô Kỵ hai người sớm đã cởi bỏ, bởi vậy nàng cũng không sợ nhắc đến đối phương sẽ làm cho trượng phu mình không thoải mái..
-Ta sở dĩ lẻn vào Bạch Liên giáo, chính là tồn tại ý tứ cùng A Cửu, Hạ Thanh Thanh các nàng quyết tranh hơn thua, A Cửu là công chúa Minh triều, thân phận tôn quý, dưới trướng còn có rất nhiều người của nàng thuần phục; Hạ Thanh Thanh thì cầm toàn bộ Kim Xà doanh làm của hồi môn ... Cùng các nàng so với, ta có thể giúp ngươi thật sự là quá ít, hơn nữa thế lực địa vị của các nàng quá mạnh mẽ, địa vị của ta khó tránh khỏi sẽ phải chịu uy hϊếp...
Tống Thanh Thư cau mày nói:
-Muội cùng A Cửu, Hạ Thanh Thanh ở chung không phải là thời gian ngắn, cũng biết các nàng không phải là người như thế. -A Cửu cùng Hạ Thanh Thanh đương nhiên là người cực tốt,
Chu Chỉ Nhược nhẹ nhàng cười cười,
-Bất quá vấn đề này không phải là chuyện riêng của chúng ta, mà là quan hệ đến lợi ích vô số người của chúng ta ủng hộ. Cứ coi như là A Cửu cùng Hạ Thanh Thanh không tranh giành, thế nhưng là những người dưới tay các nàng không giúp các nàng tranh giành sao này? Chỉ có địa vị chủ tử của mình càng cao, thì lợi ích của bọn họ mới có thể tương ứng theo nước lên thì thuyền lên…
-Muội nói loại tình huống này cũng không phải là không phát sinh, bất quá dù sao sự tình này là còn lâu về sau rồi,
Tống Thanh Thư gật đầu, khóe miệng dần dần hiện lên vẻ tươi cười,
-Kỳ thật muội nếu quả thật muốn tranh giành, cũng có thể đi đường tắt đón đầu trước, chứ cần gì đi tìm phương pháp xử lý gian khổ như vậy? -Cái gì đường tắt?
Chu Chỉ Nhược thoáng cái ngồi thẳng người, mở to hai mắt thật to tò mò nhìn qua hắn.
Tống Thanh Thư cười quỷ dị, tiến đến bên tai nàng nói:
-Từ xưa đến nay có một câu gọi là “ Mẫu bằng tử quý “, chúng ta có thể nhiều hơn hâm nóng lại trên giường, nếu là có hài tử sớm nhất, không ai tranh được qua muội…
Chu Chỉ Nhược hai má liền đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác xấu hổ không dám nói lời nào…
Nàng tuy rằng gã cho Tống Thanh Thư thời gian không ngắn ngủi, nhưng ngay từ đầu hai người là phu phụ giả, về sau càng là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, kỳ thật nàng chưa có thói quen chuyển biến làm vi nhân phụ, thực chất bên trong vẫn còn là cảm xúc của một cô nương nhiều hoặc ít.
Nàng tuy rằng không ngại vì có chút mục đích mà có tâm cơ thủ đoạn, nhưng nếu phải để cho Tống Thanh Thư dùng thân thể của mình để mang lấy hài tử để mà tranh giành, cuối cùng cũng có chút mất hết mặt mũi. Tống Thanh Thư biết rõ nàng mặt non, chỉ sợ rất khó chủ động để làm ra cái gì, liền mỉm cười áp tới, rất nhanh nụ hôn giống như mưa rơi trên gương mặt mềm mại, gọt giũa cặp môi đỏ mọng, thon dài cổ trắng, tinh xảo xương quai xanh của nàng…
Rất nhanh trong phòng dần dần vang lên tiếng rên nhẹ dễ nghe êm tai, cùng vừa rồi bất đồng, lần này không có chút ngụy trang, đều là thân thể thành thật phản ứng…..
-Um.. …
Chu Chỉ Nhược rất mau thấp giọng rên lấy, hai tay nắm chặt lấy bả vai Tống Thanh Thư, còn hai tay của hắn cũng nhịn không được vỗ về xoa nắn lấy hai bầu vú ngạo nhân của Chu Chỉ Nhược vỗ về chơi đùa đôi đầu núʍ ѵú màu hồng phấn, hai tay lại theo thân thể mỹ diệu của nàng dao động, tiếp theo xoa nắn lấy hai bên mảnh mông săn tròn…
-Um… không được… nơi đó…nhột a… Bàn tay của Tống Thanh Thư vừa úp lên gò mua của nàng, khi đầu ngón tay của hắn chạm vào cái khe nứt âm hộ, lại chạm vào ngay nơi lổ tiểu của nàng vuốt ve lấy, Chu Chỉ Nhược cái bụng bằng phẳng như như gợn sóng phập phồng, đây là bởi vì trong lỗ tiểu bất ngờ bị thâm thụ kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng thở gấp nói, khuôn mặt xinh đẹp càng ửng hồng….
………………………………………………………………………………
Tống Thanh Thư trượt xuống dưới háng của nàng, nhìn thấy được hai mép ngoài ôn trơn trượt, bị bao vây lấy âm hạch nho nhỏ non nớt có chút nhô đầu lên, hắn dùng miệng của hắn, đầu lưỡi từ dưới lên đến trên liếm toàn bộ cái âm hộ, sau đó dùng đầu lưỡi liếm lấy âm hạch, lúc này âm hạch của nàng cũng giống như ƈôи ŧɦịŧ của hắn, đồng dạng đỉnh trướng toàn bộ nhô đầu lên, hắn dùng răng nhẹ nhàng mà cắn, Chu Chỉ Nhược toàn thân run rẩy, có chút nâng lên cái mông của mình, âm dịch đã từ từ trào ra khỏi cửa miệng âm động…. Tống Thanh Thư liếʍ ɭáρ chất lỏng sền sệt, nâng miệng mút hết lấy âm dịch của nàng, tiếp theo há ra khẽ ngậm lấy mép ngoài, ngậm luôn trên cả đám lôиɠ ʍυ.
-Uí..a…
Nàng khép hờ hai mắt, trong miệng thanh âm khẽ rên rầm rì ôn nhu, nhìn xem nàng bộ dạng mỹ lệ, mềm mại vòng eo, cặp vú đầy đặn vun cao, đầu núʍ ѵú mỹ hảo săn cứng, thẹn thùng thở dốc, thân thể thành thục Chu Chỉ Nhược tản phát ra dục hỏa xinh đẹp vô hạn.
Tống Thanh Thư nhìn thấy như vậy côn ŧɦịŧ hưng phấn, Chu Chỉ Nhược sau một hồi loạn chiến, sâu trong hoa tâm âm tinh bắt đầu lay động, cũng chịu không chịu nổi rồi, đại lực mút lấy hai mép trong của nàng, cảm giác được hai mảnh mép trong phát run, đồng thời hai chân của nàng tăng cường co duỗi lấy, hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập, trong miệng rêи ɾỉ kêu lên: -Ta….ta…. …đó ..đó…muốn..muốn…
Chu Chỉ Nhược dựng thẳng cong lên đầu gối, hai chân chăm chú kẹp lấy đầu Tống Thanh Thư, mũi chân dùng sức, cặp bắp đùi đầy đặn không ngừng run rẩy, bờ mông cũng bắt đầu mãnh liệt cao thấp đâm động; mà lúc này đầu hắn tựa vào giữa hai chân Chu Chỉ Nhược, đói khát mút vào lấy âm dịch sền sệt với cái mùi hăng hăng nhè nhẹ động lòng người kiab liên tục trào ra, cửa miệng âm động của nàng từng hồi trướng mở ra rồi khép lại, cái tư vị mãnh liệt đó nàng có thể thừa nhận nổi sao?
Trong lúc nhất thời Chu Chỉ Nhược toàn thân nóng bỏng, bờ eo cong lên, cơ hồ âm tinh muốn tiết, cả người nàng như muốn muốn nổ tung lên.
-Ai….a... ngươi... ngươi …cho…vào trong đi...
Tống Thanh Thư thoả mãn nhìn thấy nàng đã động tình không chịu nổi, thân dưới côn ŧɦịŧ cứng rắn cũng đã không có biện pháp nhịn nữa dưới sự hấp dẫn của nàng, cảm giác tiền hí làm đã không sai biệt lắm, hằn liền chồm người dựng lên, lổ âm động màu hồng phấn mềm mại đang khẩn trương nhảy dựng nhảy dựng, hai mép trong sung huyết phồng ra ẩm ướt một mảnh. -Ngươi…ngươi….đừng có …nhìn….
Hai chân bị tách ra, ánh mắt cực nóng của hắn nhìn chăm chú hạ thân của mình, Chu Chỉ Nhược cảm giác được âm động mình xiết chặt, lại tiết ra một một ít bọt nước chất lỏng âm dịch, thanh âm run rẩy.
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng gần đến phía trước, thân dưới cự mãng tại hoa ngay cửa huyệt của nàng liếm động, qui đầu chậm rãi đẩy ra hai mảnh mép trong như cánh hoa, thân eo nhấn một cái, đem qυყ đầυ tiến vào bên trong hang động của nàng.
Thành thịt non ấm áp mềm mại có quy luật bao vây lấy qui đầu ngọ nguậy lấy, Chu Chỉ Nhược cảm giác được cái đại đồ vật tiến nhập vào cái lổ nhỏ thân dưới của mình, ngửa đầu "A…" kêu một tiếng, đôi mi thanh tú nhíu xuống, từ dưới thân thể truyền đến một hồi lấp đầy căng trướng tê dại, có chút khó chịu, nhưng lại hết sức thoải mái….. Tống Thanh Thư tiếp tục đem cự mãng chậm rãi đẩy mạnh đi vào bên trong huyệŧ nàng, hơi dùng sức, qui đầu côn ŧɦịŧ đã câu dẫn u cốc ướŧ áŧ Chu Chỉ Nhược dò xét tiến vào, nàng lúc này chân mày cau lại, khẽ cắn hàm răng, cỡ nào xinh đẹp động lòng người.
Một bên hưởng thụ lấy vách thịt non hoa huyệt căng đầy, Chu Chỉ Nhược đã có chút ít tiếng rên vũ mị phát ra, phối hợp với thanh âm hít hà “. Ui..ui…’” kích Tống thần kinh Thanh Thư, hắn bắt đầu không có cố kỵ sủng ái nữ nhân đang dưới thân, mỗi một lần cắm vào đều đính thật sâu trong thân thể của nàng, Chu Chỉ Nhược bắt đầu phát ra vui thích khoái hoạt.
Nơi chỗ mông eo Chu Chỉ Nhược âm thầm nhẹ nhàng xoáy uốn lên, bề ngoài mặc dù nhìn không ra động tác, nhưng lúc này Tống Thanh Thư đang cùng Chu Chỉ Nhược thân mật nhất dính hợp, làm gì mà không cảm giác được động tác Chu Chỉ Nhược? Hắn biết rõ mỹ nhân thanh nhã tú lệ, thánh khiết dịu dàng này động tình, thân eo của hắn lại thêm dùng sức, kéo ra đưa vào đỉnh đưa ép xuống xoáy ma sát… Tại trong u cốc Chu Chỉ Nhược bừa bãi dùng côn ŧɦịŧ lộng ngoáy, làm cho âm dịch của nàng cuồn cuộn bài tiết không thể vãn hồi, tư vị mỹ diệu làm Chu Chỉ Nhược sướng khoái thoải mái tai hoa mặt chóng.
Bên trong vô cùng vui sướng, Chu Chỉ Nhược đã quên hình; nàng cũng dùng sức đỉnh động bờ eo, đã dâʍ đãиɠ lại e thẹn hùa động tác Tống Thanh Thư đút côn ŧɦịŧ vào….
Trong lúc tình mê ý say, Chu Chỉ Nhược bất chợt cuồng loạn lảm nhảm rêи ɾỉ không đầu không đuôi, nàng chỉ cảm thấy cả người đều căng lên rồi run rẩy, cực khoái làm cho hao tâm nàng tiết ý, âm tinh sướng mỹ vô cùng, hoa tâm mở miệng phun trào ra.! Âm động căng đầy mỗi một lần cự mãng ra vào đều liếʍ ʍúŧ xiết chặt, theo âm tinh tràn lan, động tác Tống Thanh Thư cũng càng hung mãnh, mỗi một lần hung hăng va chạm lại làm cho Chu Chỉ Nhược rêи ɾỉ hít hà phát ra càng thêm mê người..
………………………………………………………………………………..
-Ai…ai…..ta bị …ngươi…phá hư…ai ui…không chịu nổi……..á…a….a….
Đỉnh động tiến nhập một lúc sau, côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư gần như thô bạo mãnh liệt rút ra đút vào thảo phạt bên trong âm động Chu Chỉ Nhược, một hồi rêи ɾỉ thê diễm ai uyển liêu nhân nức nở, ngọc thể như tuyết trắng gắt gao quấn quít lấy thân thể hắn, lại một trận co rút làm người run run hít thở không thông vậy, kɦoáı ƈảʍ bao phủ mỹ nhân làm nàng quên mất ngượng ngùng rêи ɾỉ cũng không hề cố kỵ đầy dẫy toàn bộ gian phòng. Bên trong gian phòng chỉ còn lại tiếng nam nhân hô hấp thô trọng, nữ nhân vui sướng rêи ɾỉ, còn có âm thanh đánh vào mỗi một lần thân thể va chạm, hết thảy rất là dâʍ uế và ấm áp…
Tống Thanh Thư chợt cảm giác được một hồi cường lực co rút nhanh, còn không có phản ứng đến, Chu Chỉ Nhược lại đã nghênh đón nhân sinh cao trào, đôi mắt khép chặt, cái miệng hé lấy tựa hồ thở gấp không ra hơi, đôi bàn tay dùng sức cầm lấy đệm giường, toàn thân run rẩy, lập tức một cỗ chất lỏng ấm áp âm tinh từ trong hoa tâm tiếp tục phun ra tới, làm dịu lấy từ nơi chỗ hai người kết hợp, côn ŧɦịŧ của hắn cũng bị bỏng đến một hồi thoải mái, bất quá vẫn là như trước ngừng không ngừng động tác, qui đầu sâu tại trong hoa tâm của nàng tăng lên tới cực điểm, bắt đầu kích phát kịch liệt run run… Chu Chỉ Nhược thân thể nhuyễn giống như không có xương cốt, một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng cao trào qua đi, Tống Thanh Thư gầm lên một tiếng, chồm lên dùng sức hai tay xoa nắn bóp lấy rồi bấu mạnh trên đôi bầu vú nàng, bên dưới hạ thể hung hăng đụng chạm cái âm hộ màu mỡ kia, Chu Chỉ Nhược há to miệng, thân thể cong lại, toàn thân run lấy, nàng lại bò lên trên kɦoáı ƈảʍ đỉnh phong.
Bên dưới côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư cũng đã tê rần muốn bộc phát dương tinh, trong lúc Chu Chỉ Nhược mắt nhắm chặt, miệng há to thở dồn dập, Tống Thanh Thư nhanh chóng rút cây côn ŧɦịŧ ra, giữ đầu nàng lại, đỉnh cây côn ŧɦịŧ vào trong miệng anh đào của nàng..
-Muội…nhanh ngậm vào mút đi…
-Um..um….
Trong sự nỗ lực kéo nhích người của hắn, bàn tay của hắn giữ lấy đầu nàng, côn ŧɦịŧ tại trong miệng ướŧ áŧ ấm áp của nàng đút vào, Chu Chỉ Nhược đầu liền chuyển động, đem cây côn ŧɦịŧ thật sâu ngậm vào, tuần hoàn vận động, kɦoáı ƈảʍ một luồng sóng tập kích lấy tất cả thần kinh của hắn, kíƈɦ ŧɦíƈɦ từng trận run run, biết Tống Thanh Thư sắp tới cao trào, nàng toàn lực phun ra nuốt vào lấy côn ŧɦịŧ, đem gần như toàn bộ nuốt vào khoang miệng ấm áp thu hẹp của nàng.. Rốt cục hắn buồn rống một tiếng, núi lửa dương tinh bộc phát ra, nham thạch nóng chảy nóng bỏng nồng hậu làm cho Chu Chỉ Nhược ho khan, khóe miệng của nàng trào ra màu sữa đục dương tinh nóng chảy, môi anh đào khẽ nhếch, kiều thở hổn hển, tinh mâu nửa mở nửa khép, trên đôi má đào thẹn thùng ửng đỏ hồng vận sau khi cực liệt giao cấu cao triều, tuyệt sắc thanh thuần lệ tốt một bộ mê người bể dục xuân tình đồ …
Phát tiết xong, Tống Thanh Thư toàn thân mềm nhũn, ghé vào trên người của nàng từng ngụm từng ngụm thở phì phò, Chu Chỉ Nhược cũng dịu dàng ngoan ngoãn ôm lấy hắn, nhắm mắt lại, vũ mị liếm môi chúng quanh đôi môi hồng đỏ dương tinh trào chảy ra khỏi miệng của nàng…
Cự đại côn ŧɦịŧ cũng đã mềm hoá, trên mặt nàng cũng một mảnh ẩm ướt chất lỏng màu trắng đục tinh dương, tản ra một cái mùi vị gay mũi dâʍ uế, nhiệt độ không gian lúc này mới chậm rãi chậm lại, hơi thở hào hển cũng trở nên an ổn bình tĩnh lại. …………………………………………………………………………………..
Cũng không biết trải qua bao lâu, Chu Chỉ Nhược một bên lau sạch lấy trắng sữa chất lỏng dương tinh dính đầy trên mặt mình, đỏ mặt nói:
-Ngươi... ngươi kỳ thật có thể toàn bộ... toàn bộ cho vào bên trong…chỗ đó của ta..
Vừa rồi trượng phu đã nói qua, Chu Chỉ Nhược rốt cuộc cũng triển khai ý niệm trong đầu muốn có hài tử..
Tống Thanh Thư cười khổ:
-Cũng không phải là ta không muốn muội thụ thai, mà là hiện tại ta đang trúng độc trong người, với tình huống này nếu mà thụ thai thật sự không phải là lựa chọn sáng suốt.
Trong cơ thể hắn Kim Ba Tuần Hoa chi độc còn chưa có bức ra hết! Kỳ thật Tống Thanh Thư một mực lo lắng là sẽ bị toàn thân mang độc, ví như nước bọt, huyết dịch cùng với dịch thể của mình, nhưng lúc Tiểu Long Nữ dùng miệng mớm miệng Thông Tê Địa Long hoàn cho hắn, làm hắn suýt chút nữa cũng trúng độc, may mắn về sau Thông Tê Địa Long hoàn áp chế Kim Ba Tuần Hoa chi độc trong cơ thể, tuy rằng không thể hoàn toàn giải hết, nhưng ít ra đã làm cho toàn thân của hắn không phải là độc dược.. Kỳ thật tất cả là từ lúc hắn tiến vào ảo cảnh đem Thích Phương đè ra giao cấu, sau đó mới đoán ra được đấy. Lúc ấy hắn thần trí không thanh tỉnh, không ý thức đến trong đó nguy hiểm, lúc tỉnh lại nghĩ tới toàn bộ dương tinh đã phun ra đầy hết trong âm động của Thích Phương, Tống Thanh Thư lo lắng không thôi. Nếu là Thích Phương bởi vì như vậy mà trúng độc bỏ mình, hắn chỉ sợ cả đời sẽ áy náy không thôi.
May mắn chính là cuối cùng Thích Phương bình yên vô sự, hắn rút cuộc mới yên lòng. Về sau hai người trên thuyền qua một đoạn thời gian hương diễm, Tống Thanh Thư đã xác định, bản thân hắn tuy rằng trúng độc, nhưng trong chuyện giao hoan, dịch thể của hắn không hề dẫn đến nữ nhân trúng độc.
-Thanh Thư, ngươi trúng độc sao?
Chu Chỉ Nhược một cái ngồi ngay ngắn, cũng bất chấp hai bầu vú căng tròn bại lộ ra ngoài, nhìn qua trượng phu vội vàng hỏi,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]