-A?"
Tống Thanh Thư biết mình lúc này như là đang nằm mộng đấy, thật sự là không có cách nào nghĩ tới …
-Ta biết rõ yêu cầu như vậy làm cho công tử quả thật khó khăn, thế nhưng ta lại không có biện pháp khác.
Lục Quan Anh nước mắt lóng lánh,
-Lúc trước khi còn khỏe mạnh thì ta cũng đã không có biện pháp làm cho nàng mang thai, bây giờ... bây giờ thì càng không có thể.
Tống Thanh Thư trầm mặc không nói, nghe Lục Quan Anh nói tiếp:
-Phu phụ chúng ta niên kỷ cũng không còn nhỏ, trước đây ít năm còn có thể tùy tiện tìm lý do tắc trách qua loa, nhưng đến bây giờ thì sao đâu rồi, nếu là cũng không có nhi tử nối dõi, chúng ta sẽ bị người trong gia tộc đâm cột sống đấy. Hơn nữa đối với gia tộc chúng ta mà nói, không có nhi tử nối dõi là một chuyện vô cùng đáng sợ, đến lúc đó bất kể là tài nguyên của gia tộc hay là trợ giúp, cũng sẽ không cung cấp cho chúng ta đã định trước mạch tuyệt tự, phu phụ chúng ta bởi vì vậy mà không còn cách nào đặt chân trong gia tộc.
-Các người có thể tìm người nhân làm nhi tử thừa tự thì không tốt rồi sao?
Tống Thanh Thư nhíu mày nói ra.
-Làm như vậy cũng có thể được, nhưng hài tử thừa tự đó lại không cùng phu phụ chúng ta có chút nào quan hệ, nếu công tử chịu... làm như vậy, thì ít nhất cũng là hài tử của thê tử ta…
Nhìn thấy Tống Thanh Thư lông mày nhăn càng chặt, Lục Quan Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423223/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.