Lục Quan Anh trong lòng cảm động, vội vàng đứng dậy bái:
-Vậy…vậy... tạ ơn Tống công tử ..
-Thiếu trang chủ không cần phải khách sáo, trước cứ an tâm dưỡng thương đi, chờ thương thế tốt rồi sau đó tại hạ sẽ truyền cho ngươi Tịch Tà Kiếm Phổ.
Tống Thanh Thư vươn tay đưa đỡ lấy hắn.
Lục Quan Anh gật đầu, trong mắt mơ hồ đảo lệ quang, trong lòng đối với Tống Thanh Thư tràn đầy cảm kích, hắn lại lặng lẽ so sánh đối lập giữa Tống Thanh Thư và Đường Quát Biện, một là cái bầu trời, một dưới mặt đất.
-Taị hạ đi ra ngoài trước, thiếu trang chủ hảo hảo dưỡng thương đi.
Tống Thanh Thư thấy thời gian không sai biệt lắm, đứng dậy nói ra.
-Để muội đưa tiễn hắn.
Trình Dao Già cũng đứng lên, chẳng biết tại sao, hôm nay cùng trượng phu chung ở bên trong gian phòng, nàng cảm thấy hết sức áp lực..
-Ừ, muội đưa tiễn công tử đi..
Lục Quan Anh lại ân cần để cho thê tử tiễn đưa Tống Thanh Thư.
Đã đến trong nội viện, Tống Thanh Thư dừng lại thân hình, quay đầu nhìn qua Trình Dao Già.
-Ngươi làm gì mà cứ... như vậy nhìn ta.
Trình Dao Già mặt trở nên hồng, mất tự nhiên quay đầu đi chỗ khác.
-Tại hạ là muốn biết phu nhân lúc này đang nghĩ như thế nào đấy.
Tống Thanh Thư đi đến bên người nàng, cười khẽ,
- Phu nhân bây giờ cùng Lục thiếu trang chủ chỉ còn là trên danh nghĩa, hơn nữa lúc trước Lục thiếu trang chủ đã viết giấy từ thê, phu nhân đúng ra hiện tại sớm đã là một thân tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423221/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.