CHƯƠNG 1009: TRONG CHÙA GIẤU NỮ NHÂN.
Mộ Thiên Nhan đáp:
-Về sau Vương Bá làm đại quan, triều đình phái Vương Bá đến trấn thủ Dương Châu, hắn lại đến Mộc Lan Viện, đương nhiên là bấy giờ đám hòa thương đối với hắn rất là nịnh nọt lấy lòng, hắn đi nhìn bài thơ năm đó đã đề trên tường còn ở đó hay không, thì thấy trên tường đính một khối vải mỏng quý báu, lồng kính câu thơ của hắn, để tránh hư hao. Vương Bá rất là cảm khái, lại liên tiếp đề thêm câu thơ:
“Tam thập niên tiền trần thổ diện, như kim thủy đắc bích sa lung."
Tống Thanh Thư nhíu mày hỏi:
-Vậy hắn có đem những hòa thượng ngốc kia đánh roi không?
Mộ Thiên Nhan nói:
-Vương Bá là phong nhã chi sĩ, đề hai câu thơ mỉa mai đó đã là quá mức rồi..
Tống Thanh Thư vẫn nhớ kỹ mục đích của mình, thuận thế nói ra:
-Đã như vậy, chi bằng chúng ta đi vào chùa xem năm đó Vương Bá đề thơ ở đó có còn hay không?
Một đám quan viên nhìn nhau, nghĩ thầm trong chùa có cái gì để mà tốt xem, bên trong chỉ có ngôi chùa cũ, vạn nhất hai vị khâm sai đại thần mất hứng thì nguy rồi.
Tác Ngạch Đồ cũng nể tình, nghe vậy cười nói:
-Vừa vặn ta cũng hào hứng, lão đệ …chúng ta cùng đi vào ngó xem đi.
Hôm qua hai người kết bái trao đổi ngày sinh tháng đẻ, nữ nhi Ô Vân Châu đã lớn như vậy rồi, Tác Ngạch Đồ niên kỷ đương nhiên so với Đường Quát Biện lớn hơn, bởi vậy hắn là nghĩa huynh, Đường Quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423148/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.