Đến buổi tối, Tống Thanh Thư ôm Đồ Đan Tĩnh bị che kín hai mắt đi vào mật thất Hoán Y viện..
-Sao ngươi lại bịt kín đôi mắt ta?
Tống Thanh Thư ung dung đáp lời nàng.
-Đệ biết trong lòng vương phi đang khó chịu khi biết thân phận thật sự của đệ, chi bằng đừng nhìn thấy gì cả để dễ dàng hơn tìm kiếm sự an tĩnh trong tâm..
Nghe hắn nói, nàng im lặng không trả lời, cũng không phản ứng gì
Trong gian phòng này bố trí cũng không phức tạp, trung gian là tấm đệm lớn, chỉ là chung quanh thì thắp sáng bằng những ngọn nến, toàn bộ không gian không lớn, mé ngoài thì vừa vặn có một nữ nhân đang đứng, tại trong hoàn cảnh đen chung quanh tối đen chỉ có một chùm sáng theo từ bên trong khe cánh cửa bắn ra, Bồ Sát A Lý Hổ cũng đã thay đối ý nghĩ của mình, dứt khoát không để cho Hoàng Nhan Trọng Tiết đến nhìn xem cảnh tượng trả thù này…
Hoàng Nhan Lượng thì huyệt đạo bị khống chế nằm im một chỗ ở nơi góc tường bên trong phòng, tại nơi vị trí của hắn thì nhìn thấy rất rõ ràng từ nơi trung tâm tấm đệm, trán của hắn bắt đầu chảy xuống mồ hôi, hắn không biết mình bị đưa đến nơi này để làm cái gì, chỉ là quá mệt mỏi nên có chút buồn ngủ rồi, đang trong lúc Hoàng Nhan Lượng thật sự nhịn không được nữa, thì nghe đến cách một tiếng, cánh cửa phát ra tiếng động, trong tiếng bước chân, Hoàng Nhan Lượng phát hiện giống như không phải là một người, nhưng rồi kế tiếp phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423077/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.