CHƯƠNG 406: LAM NHAN TRI KỶ.
Vương Ngữ Yên nhịn không được gắt:
-Nói bậy bạ gì đó!
Tống Thanh Thư nghiêng người dựa sau lưng vào trên một thân cây, thoải mái cười nói:
-Nhìn cô nương khóc thương tâm như vậy, nên trêu chọc một chút để cô nương vơi bớt.
Vương Ngữ Yên giơ tay áo lên, nhẹ nhàng lau nước mắt trên gương mặt, chần chừ rồi hỏi:
-Vừa mới rồi chúng ta nói chuyện công tử đều nghe được sao?
-Nghe được a.
Tống Thanh Thư cười nhạt.
-Xin thứ lỗi.
Vương Ngữ Yên áy náy nói.
Tống Thanh Thư khoát tay:
-Cô nương có làm gì đâu mà xin lỗi chứ, cô nương cũng không phải là thê tử của Mộ Dung Phục, bất quá chỉ là biểu muội mà thôi.
Vương Ngữ Yên tuy vừa rồi còn tức giận Mộ Dung Phục, sau khi biết Tống Thanh Thư phát hiện, vẫn thay biểu ca mình giải thích:
-Tống công tử, biểu ca ta cũng không muốn như vậy, chỉ là cơ hội lần này đối với hắn thật sự là quá trọng yếu.
Tống Thanh Thư thản nhiên cười cười:
-Vương cô nương cũng không cần phải thay hắn biện giải, thật ra trong lòng tại hạ cũng không trách hắn, mà còn rất hiểu, nếu như đổi lại là tại hạ, hơn phân nửa tại hạ cũng sẽ lựa chọn giống như vậy.
Vương Ngữ Yên cảm thấy lạ kỳ khi nghe hắn nói vậy, cuối cùng thở dài:
-Không ngờ tới công tử lại thay hắn nói chuyện.
-Không thay hắn nói chuyện thì làm sao Vương cô nương biết được lòng dạ rộng rãi của tại hạ đây chứ.
Tống Thanh cười to, một bộ hình dạng xem đây chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/422542/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.